Rời phòng hội trường, vừa đi trên dãy hành lang Tú Uyên vừa xuýt xoa mãi:
"Đúng là tận mắt chứng kiến mới thấy, tay nghề của chị em thật siêu đẳng."
Bảo Vương chưa kịp lên tiếng thì bên cạnh, Tuấn Khang đã cất giọng tán đồng:
"Đúng đấy, anh cũng bất ngờ về kỹ thuật cắt tóc của em, Nhóc Bảo Bối. Xem ra những năm qua, em không ngừng nỗ lực để trở thành một hair stylist thực thụ."
Trước màn tung hứng hơi quá từ em gái lẫn Tuấn Khang, Bảo Vương thở ra:
"Chỉ là em muốn thực hiện mơ ước của bản thân nên luôn cố gắng hết sức."
"Có thể em chưa là hair stylist xuất sắc nhưng hai mươi tuổi mà với tay nghề như vậy cũng pro rồi. Anh tự hào về em."
"Anh Khang nói rất đúng, chị em đừng khiêm tốn nữa." – Tú Uyên quàng tay qua vai Bảo Vương, nháy mắt – "Nhắc mới nhớ, cái chị Trịnh Ngân kia thật quá đáng. Rõ ràng chấm điểm ép người. Chị cắt tuyệt thế mà cho có ba điểm."
Bảo Vương chợt im lặng. Mỗi lần nghe nhắc đến cái tên Trịnh Ngân là y như rằng giống phản xạ tự nhiên, đôi mắt cô trở nên lạnh băng.
Tuấn Khang xếp sổ sách lại, bấy giờ mới chuyển cái nhìn sang Tú Uyên, bảo:
"Trịnh Ngân vốn nổi tiếng khó khăn lâu rồi. Theo anh nghĩ, có lẽ cô bé này thực sự bị thu hút bởi kỹ thuật của Nhóc Bảo Bối."
"Cái gì???" – Tức thì Tú Uyên trợn tròn đôi mắt to – "Thu hút á? Còn khuya! Chị ta ganh tỵ thì đúng hơn. Chẳng hạn như hôm ở hội trường Laza Maxi..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hoang-tao-mau-toc/80587/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.