Chuyện Tú Uyên gặp tai nạn khiến Bảo Vương và mọi người thay vì phải vui mừng cho chiến thắng trong cuộc thi làm đẹp thì bây giờ lại chìm vào nỗi buồn bã. Suốt mấy ngày sau kể từ cái hôm kinh khủng đó, ai nấy đều chẳng nói gì với nhau. Điều họ lo lắng không chỉ cuộc sống sau này của Tú Uyên mà còn Trần Thoại sẽ ra sao khi chính anh lại là nguyên nhân gây ra bất hạnh cho cô bé. Cũng như hiện tại, hoàn thành công việc xong, tất cả đến phòng ăn trưa dùng bữa với tâm trạng nặng nề sầu não. Mỗi người đều cặm cụi ăn trong sự im lặng hoàn toàn. Nghĩ, sự việc không nên tiếp tục thế này, Bùi Việt bắt đầu bằng tiếng thở dài.
"Anh biết, các em đều buồn cho Tú Uyên nhưng chuyện của bản thân mình cũng phải lo. Khó khăn lắm C.B mới giành được chiếc vé du học sang New Zealand, chẳng lẽ các em định từ bỏ ư?"
Hồng Thuận ngừng ăn, cau mày: "Nhưng lý nào Ngô tiểu thư đang bị như vậy mà chúng em thản nhiên qua New Zealand?"
Gác đũa, Bùi Việt nói rõ ràng: "Anh không bảo thế chỉ là các em hãy suy nghĩ, Tú Uyên đã bị liệt, đó là điều chẳng thể thay đổi được nữa. Cho dù các em có đau buồn, có ở lại cũng không khiến cô bé trở về như xưa. Trong khi tương lai của C.B đang nằm ngay phía trước, các em mới cần phải nghĩ đến."
"Không đi lần này, sang năm vẫn có thể đi."
"Em nghĩ cơ hội sẽ đến với chúng ta lần thứ hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hoang-tao-mau-toc/2161360/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.