Buổi chiều hôm sau, Bảo Vương và mọi người từ thị trấn Mương trở về nhà, bất ngờ nhận được cuộc gọi của Tuấn Khang. Anh chàng quản lý báo một tin khiến ai nấy đều ngạc nhiên lẫn lo lắng: Tú Uyên mất tích. Sau khi xuống trạm xe lửa, khoảng nửa tiếng sau, năm người đã có mặt ở nhà Tuấn Khang. Anh đưa mắt nhìn những vị khách nhỏ tuổi đang mang gương mặt chờ đợi.
"Sáng nay giám đốc từ nước ngoài trở về. Không rõ cả hai tranh cãi vấn đề gì mà ngài ấy đã đánh Tú Uyên. Tiếp theo, con bé rời khỏi nhà và hơn tám tiếng trôi qua vẫn không thấy trở về."
Tiếng thở dài từ đối phương vừa dứt, Bảo Vương đã lên tiếng:
"Vậy giám đốc có nói gì sau khi Tú Uyên mất tích?"
"Ngày ấy đang cho người tìm kiếm Tú Uyên, vẫn chưa có kết quả."
"Giờ ta nên làm gì?" – Hồng Thuận khoang tay, ngửa cổ lên cao thở mạnh.
Tuấn Khang chưa kịp đáp, Trần Thoại đã nhanh chóng tìm ra câu trả lời:
"Có lẽ chúng ta nên chia nhau đi tìm Ngô tiểu thư. Cô bé là con gái giám đốc WOB, nếu ở ngoài một mình có thể gặp phiền phức."
Gật đầu, Tuấn Khang đứng dậy không lưỡng lự, đưa ra quyết định vừa được thống nhất: "Anh sẽ cho các em danh sách những nơi Tú Uyên thường đến. Chúng ta sẽ giữ liên lạc với nhau qua điện thoại. Cho dù tìm được hay không, tất cả phải tập trung trở lại nhà anh lúc chín giờ tối."
Đây đã là địa điểm thứ mười ba Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hoang-tao-mau-toc/2161341/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.