-Đây là đâu tôi là ai tôi đang ở đâu
-Minh Thanh......Minh Thanh quay về đi
Trong không gian tối hai người con gái giống nhau một người sáng một người tối nói chuyện với nhau
-Cô là ai ? Tôi là ai ?Tôi đang ở đâu _Người con gái màu tối nói
-Cô là tôi ,tôi là cô ,cô tên Liễu Minh Thanh còn tôi là một phần linh hồn còn thiếu của cô _Người con gái màu sáng cười nhẹ rồi nắm lấy tay cô bán tay thật ấm áp nó ấm áp linh hôn cô
-Về ? Tôi pải về đâu ? _Cô thẫn thờ nói người con gái màu trắng cười cười rồi đầy cô thật mạnh không gian tối mở ra một không gian sáng khác
-Ưm ...._Hơ về r ,đây là bệnh viện à quên mất mik bị đám đó bắn mà
Không biết Mỹ Tâm có sao không
"Cạch"
Cô nghe thấy tiếng liền nhìn ra hoá ra là Ba mẹ cô và Minh Tịch ,Mỹ Tâm nhìn họ cô cười với nụ cười yếu ớt
Ba mẹ cô và Minh Tịch, Mỹ Tâm bước vào thấy cô tỉnh nở nụ cười với họ mà họ cảm thấy đau lòng nhìn cô giờ không khác gì xác ước sống dậy
-Thanh ....thanh huhuhuh.....tỷ có biết em lo cho chị lắm ko tại sao chị lại ngu ngốc như vậy tại sao lại để bị thương đáng lí nhát đó là em mới đúng HUHUH......lần sau không đc như vậy nữa nha ..._Mỹ Tâm đẩy Cậu rồi chạy đến bên cô khóc rồi trách móc
Cô thấy vậy cười yếu ớt rồi đưa tay lên xoa đầu nhỏ nói
-Ưm .....c...c...hỉ. ....c....ầ ...n......m...muội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hoang-suy-luan-xuyen-nu-phu/3900906/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.