Ngày hôm đó nó ở lại nhà chính ăn tối rồi nghỉ lại một đêm ở đó. Ban đầu nó muốn về nhà nhưng mama nó lại không chịu muốn nó ở đây với bà. Hiện tại nó đang ở trong phòng làm một số việc còn đang dang dở của mình.
Cốc...Cốc...Cốc
- " Mama vào nhé."
- " Vâng ạ"
Mama nó đẩy cửa vào trên tay là một ly sữa ấm cho nó.
- " Con uống chút sữa đi mama mới pha đấy."
- " Con lớn rồi không cần uống sữa tối nữa đâu."
- " Một đứa con nít to xác thì có, con có bao giờ khiến ta và papa con bớt lo lắng đâu."
- " Sao chứ con đang rất tốt mà."
Mặc dù nói vậy nhưng nó vẫn uống hết ly sữa mama đưa, nó sợ nhất là mama nó buồn.
- " Chuyện lúc chiều con đừng giận ông con cũng đừng nghĩ linh tinh ông con không cố ý nói vậy đâu."
- " Con còn không hiểu ông sở dĩ ông gọi con về gấp như vậy vì ông sợ con ở bên ngoài không an toàn, ông sợ ngoài đó có người sẽ thừa cơ mà hại con. Lời đồn trong nhà không phải con không biết chỉ là không muốn nhắc tới vì ít ra bọn họ là người của Nguyễn Gia, dù muốn hay không họ vẫn là người nhà của con. Ông biết con sẽ vì vậy mà không chống trả nên mới gọi con về thôi."
- " Con nhìn thấu mọi chuyện nhỉ?"
- " Vừa về đến nhà là con đã biết rồi."
- " Vừa về?"
- " Cổng nhà đột nhiên nhiều bảo vệ như vậy, rồi an
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hoang-lanh-lung/1726033/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.