Edit: babynhox
Đoàn người cứ trực tiếp kéo người đàn ông đầu ghẻ đến bờ sông, lúc chị Vương thấy tình hình không đúng, phát hiện mấy người trẻ tuổi thật sự là muốn mạng người.
Vội vàng khuyên bọn họ: "Thôi đi, các người đừng làm loạn, các người ra ngoài chơi đang tốt đẹp, vì thứ người như thế thì không đáng giá, tôi đi tìm người đến trừng trị anh ta."
Chúc Ương chê cười: "Chị cũng thôi đi, bọn tôi ở cách đống cỏ khô này xa nên không dễ nghe được động tĩnh, nhưng mấy gia đình gần đó thì sao, lúc tên này làm trò súc vật sao không thấy có người ra ngoài?"
Sắc mặt chị Vương trắng nhợt, tình cảnh của mình chị ta tự mình biết rõ, bình thường người trong thôn khi dễ ba mẹ con bọn họ cũng coi như xong.
Nhưng chị ta không nghĩ tới chính là ngay cả chuyện như vậy cũng có thể chẳng quan tâm, giống như Chúc Ương nói, bọn họ ở nhà mình thật xa bên kia cũng có thể nghe được động tĩnh, nói gì là vài gia đình ở gần sân chứa cỏ, hiện tại là giờ cơm giữa trưa, làm sao có thể không nghe được?
Chị ta nghĩ tiếp mà không nhịn được run sợ, tính tình chị ta mềm yếu, không có con gái, chồng thì chết, trong nhà sụp đổ, vẫn không lên tiếng không kêu không cãi.
Người trong thôn chèn ép khi dễ, nhưng mọi chuyện chị ta cũng có thể liều mạng vượt qua, cho nên người nơi này không cần chào đón bọn họ, phần lớn đều dừng lại ở mức lạnh lùng chống đỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hoang-la-het/1961962/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.