Chương trước
Chương sau
“Thân càng thêm thân thì tốt rồi, chỉ đáng tiếc là Thập Tứhoàngđệ quá nhỏ.” Ti Mộ Trăn nghiêm mặt nói, “Hoàngmuội lại cảm thấy trưởng tử Tả tướng rất tốt.”
Ti Mộ Dung bưng ly rượu lên uống một hớp: “Cửuhoàngmuội không nghe nói sao?”
“Nghe nói cái gì?” Ti Mộ Trăn thiêu mi nói.
Ti Mộ Dung nói: “Hoàngtỷ nghe một tin đồn, Thủy gia công tử này là nhân tuyển Phượnghậumẫuhoàngđịnh ra.”
“Ngũhoàngtỷ từ đâu nghe được tin đồn này?” Ti Mộ Trăn kinh ngạc nói.
Ti Mộ Dung nhìn Thục Hủ Ngôn, cười nói: “Vấn đề này, Cửuhoàngmuội nên hỏi Thục đại tiểu thư một chút.”
Ti Mộ Hàm yên tĩnh lắng nghe, quyết định không dính líu sóng ngầm mãnh liệt của các nàng, có điều đáy lòng cũng rất kinh ngạc, kỳ thực bất luận lời đồn này là thật hay giả, Thủy gia công tử cũng không thể gả cho Thục Hủ Ngôn, Đại Chu tả hữu tương thi chính, Tả tướng, Hữu tướng tương hỗ hợp tác, lại tương hỗ kiềm chế tạo cân bằng, mẫuhoàngkhông thể cho phép các nàng thông gia.
Có điều nàng có chút bận tâm, nếu như Ngũhoàngtỷ vì tin đồn này dời mục tiêu, kia Tuyết đại công tử chẳng phải là trúc lam múc nước, công dã tràng?
Thục Hủ Ngôn ngẩn người, “Ninh Vương điện hạ, hạ quan cũng chưa từng nghe qua lời đồn đãi này.”
“Thật sao?” Ti Mộ Dung mỉm cười nói, “Nhưng Bản vương nghe thấy, tin tức này là từ trong Thục phủ truyền ra.”
Thục Hủ Ngôn kinh ngạc nói, “Ninh vương nói là thật sự?”
Ti Mộ Dung bưng ly rượu, cười nói: “Tự nhiên là thật sự.”
Thục Hủ Ngôn bỗng nhiên đứng lên: “Ninh Vương điện hạ xin nói rõ, đến tột cùng là tiện nô nào ở sau lưng gieo lời đồn đại đại nghịch bất đạo bực này!”
Đại nghịch bất đạo? Ti Mộ Hàm âm thầm nhìn Thục đại tiểu thư phản ứng, chỉ là không biết nàng thật sự không biết hay là đang giả bộ?
Có điều nếu Ngũhoàngtỷ ngay trước mặt Cửuhoàngtỷ nói ra, tám chín phần mười tin tức này là từ Thục gia truyền ra, thân là Thục gia đại tiểu thư Thục Hủ Ngôn làm sao có khả năng không biết đây?
Thế nhưng Thục gia truyền ra lời đồn đãi này ý muốn như thế nào?
Lẽ nào các nàng liền không sợ Cửuhoàngnữđiện hạ tin là thật, không tiếc chọc giận mẫuhoàngtrước hôn sự liền đổi chính quân?
“Biểu tỷ không cần nổi giận, đều nói là lời đồn đãi, hà tất coi đây là thật.” Ti Mộ Trăn bất động thanh sắc nói, “Ngũhoàngtỷ nói đúng không?”
Ti Mộ Dung cười cợt: “Cửuhoàngmuội nói rất đúng, chỉ là một ít đồn đại không thiết thực, chúng ta nghe một chút liền thôi.”
“Ninh Vương điện hạ, Cửu điện hạ yên tâm, chuyện này hạ quan trở lại nhất định sẽ cố gắng điều tra rõ.” Thục Hủ Ngôn một mặt nghiêm nghị nói.
Ti Mộ Hàm nói: “Chỉ là một việc nhỏ, Thục đại tiểu thư không nên quá mức quan tâm, miễn cho ảnh hưởng đại hỉ không lâu sau đó.”
Ti Mộ Dung cũng nói: “Thập Lụchoàngmuội nói rất đúng, hôn sự của Cửuhoàngmuội là đại hỉ sự Đại Chu ta, cũng không thể xảy ra một chút xíu sai lầm.”
“Xem Ngũhoàngtỷ nói a.” Ti Mộ Trăn lắc đầu bật cười: “Chẳng lẽ Ngũhoàngtỷ lo lắnghoàngmuội sẽ vì lời đồn đãi này mà hối hôn hay sao?”
Ti Mộ Dung híp mắt cười nói: “Cửuhoàngmuội lời này nói không đúng rồi,hoàngtỷ chỉ là lo lắng nếu mẫuhoàngbiết tin tức này do Thục gia truyền ra sẽ tạo ra hiểu lầm không cần thiết mà thôi.”
“Ha ha,hoàngmuội xem Ngũhoàngtỷ là lo xa rồi.” Ti Mộ Trăn ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Mẫuhoànganh minh cỡ nào, làm sao tin những lời đồn đãi này? Đúng rồi, chính quân Ngũhoàngtỷ qua đời đã lâu, không bằnghoàngmuội để phụ quân cầu mẫuhoàng, đem Thủy gia công tử gả cho Ngũhoàngtỷ.”
Ti Mộ Hàm đáy lòng mạc danh lo lắng, không tự chủ được lên tiếng: “Cửuhoàngtỷ tâm ý e sợ Ngũhoàngtỷ không thể tiếp nhận.”
Ti Mộ Trăn đáy mắt xẹt qua một tia nghi hoặc, nhìn về phía Ti Mộ Hàm hỏi: “Thập Lụchoàngmuội lời này có ý gì?”
Ti Mộ Dung mở miệng nói: “Bản vương từ lâu tâm có tương ứng, chờ năm sau sẽ hướng về mẫuhoàngthỉnh chỉ tứ hôn.”
Ti Mộ Hàm thở phào nhẹ nhõm, xem ra Ngũhoàngtỷ cũng không phải người vì lời đồn đãi này mà vứt bỏ béo ị kia.
“Nga?” Ti Mộ Trăn kinh ngạc nói: “Không biết Ngũhoàngtỷ vừa ý vị công tử nào?”
Ti Mộ Dung cười nói, “Nàyhoàngtỷ ta muốn bảo mật, phải biết Thập Lụchoàngmuội cùng Thục đại tiểu thư đều chưa thú chính quân, nếu như bị đoạt vậy không tốt.”
“Hạ quan cũng không dám.” Thục hủ nói ngay lập tức.
Ti Mộ Hàm cười cợt: “Ngũhoàngtỷ liền coi thườnghoàngmuội a.”
Ti Mộ Dung cười nói: “Nhiều một phần bảo đảm đều tốt, Thập Lụchoàngmuội sẽ tác thànhhoàngtỷ ta mưu mô đi.”
“Ha ha, xem ra Ngũhoàngtỷ rất yêu thích vị Ninh vương chính quân tương lai này.” Ti Mộ Trăn đăm chiêu cười nói.
Ti Mộ Dung cười nhưng không đáp, nâng chén uống cạn, lại nói: “Kỳ thực tin tức này cũng chưa chắc chỉ là lời đồn đãi.”
Ti Mộ Trăn ánh mắt lóe lên, tựa hồ không ngờ nàng vẫn như cũ tiếp tục đề tài này, cúi đầu nói: “Ngũhoàngtỷ làm sao mà biết?”
“Hòa Dụ Phượng tạ thế nhiều năm, mẫuhoàngthương tâm tuy nói không lại lập Phượnghậu, nhưng nếu như muốn lập, cũng không phải không thể.” Ti Mộ Dung thản nhiên nói: “Dù saohậucungchi chủ vẫn bỏ trống, đối với giang sơn Đại Chu trước sau không tốt.”
Ti Mộ Trăn nụ cười hơi thu lại, “Ngũhoàngtỷ đã quên Hòa Dụ Phượng sau khi qua đời, mẫuhoàngđã chiêu cáo thiên hạ không lại lậphậusao?”

Trước đây nàng mới nói cha đẻ nàng _ Chiêu Hiền quý quân chính làhậucungchi chủ, bây giờ nàng ta lại nóihậucungchi chủ vẫn bỏ trống, đây rõ ràng là đánh mặt nàng!
Ti Mộ Hàm cũng nhíu mày, Ngũhoàngtỷ lời ấy là hướng về phía Cửuhoàngtỷ đi, thế nhưng đem một nam tử vô tội kéo vào có chút không tử tế, nếu như hôm nay chi ngôn truyền đi, vị Thủy công tử kia e sợ phải vàohậucunglàm Quân thị rồi.
Đến khi đó, Chiêu Hiền quý quân còn không bắt hắn ăn tươi nuốt sống?
“Ngũhoàngtỷ, chuyện của mẫuhoàng, chúng ta thân là nhi thần vẫn không cần nhiều lời vẫn tốt hơn.”
Ti Mộ Dung sững sờ, thật sâu nhìn nàng một cái.
Ti Mộ Trăn cười nói: “Thập Lụchoàngmuội nói rất đúng, đến đến, chúng ta uống rượu, Ngũhoàngtỷ,hoàngmuội mời ngươi.”
Ti Mộ Dung bưng rượu lên, chỉ uống một hớp nhỏ.
Thục Hủ Ngôn thấy bầu không khí có chút cứng ngắc, cười nói: “Nghe nói Thập Lục điện hạ đã được bệ hạ ân chỉ, năm sau đến Hàn Lâm viện nhậm chức, hạ quan lần thứ hai chúc mừng Thập Lục điện hạ .”
Ti Mộ Hàm cũng chỉ đành giơ ly rượu lên, “Đa tạ Thục đại tiểu thư.”
“Sau này tỷ muội chúng ta làm quan cùng triều, nếu Thập Lụchoàngmuội có chuyện gì muốn ta cùng biểu tỷ hỗ trợ, nhất định phải mở miệng.” Ti Mộ Trăn mỉm cười nói, trực tiếp đem Ninh vương một bên cách ly.
Ti Mộ Dung há có thể làm cho nàng như ý, “Cửuhoàngmuội nói không sai, Thập Lụchoàngmuội cũng không nên cùnghoàngtỷ khách khí.”
“Tự nhiên, tự nhiên.” Ti Mộ Hàm có chút hối hận lời mới rồi, bây giờ e sợ Cửuhoàngnữđiện hạ đã cho rằng nàng thiên hướng nàng ta, mà Ngũhoàngtỷ…
Ti Mộ Trăn tiếp tục nói: “Chỉ là đáng tiếc Thập Lụchoàngmuội không ở Lại bộ, nếu ở Lại bộ, kia tỷ muội chúng ta có thể càng thêm thân cận.”
Cửuhoàngnữphân quản Lại bộ.
Ti Mộ Hàm lập tức nói sang chuyện khác: “Không biết Thục đại tiểu thư nhậm chức ở nơi nào?”
“Hạ quan hiện nay ở Công bộ Thượng thư, thủ hạ của Trang Minh Hâm đại nhân nhậm chức Thị lang.” Thục Hủ Ngôn trả lời.
Ti Mộ Hàm bỗng nhiên chấn động: “Trang Minh Hâm? Trang gia thiếu chủ?”
Ti Mộ Trăn thiêu mi: “Thập Lụchoàngmuội nhận thức Trang gia thiếu chủ?”
Ti Mộ Hàm khó khăn xuất một tia mỉm cười: “Không, chỉ là nghe nói qua mà thôi.”
“Thật sao?” Ti Mộ Trăn nói, “Trang Minh Hâm kỳ thực cũng không phải là Trang gia thiếu chủ chân chính, mà là thân muội muội Trang gia thiếu chủ, có điều sau khi trưởng tỷ tạ thế, nàng liền trở thành Trang gia thiếu chủ.”
Ti Mộ Hàm lại cả kinh, “Cửuhoàngtỷ tại sao biết rõ ràng như thế?”
“Nhị đệ Thục đại tiểu thư, ba năm trước gả cho trưởng tỷ Trang Minh Hâm, chỉ đáng tiếc đại hôn không lâu, Trang đại tiểu thư liền nhiễm bệnh cấp tính tạ thế.” Ti Mộ Dung trầm giọng nói, “Nói đến này, Cửuhoàngmuội cùng Trang gia cũng coi như nhân thân, tự nhiên biết rõ.”
Ti Mộ Hàm nhìn về phía Ti Mộ Dung, thấy nàng đăm chiêu nhìn mình chằm chằm, đáy lòng mát lạnh, tùy ý đáp một tiếng: “Thật sao?”
“Thập Lụchoàngmuội nếu như muốn làm quen Trang Minh Hâm,hoàngtỷ đúng là có thể dẫn kiến.” Ti Mộ Trăn cười tủm tỉm nói.
Ti Mộ Hàm nuốt cay đắng xuống đáy lòng: “Tương lai nói sau đi.” Nếu như có thể, nàng tình nguyện vĩnh viễn cũng không gặp nàng ta! Trang gia thiếu chủ ở kinh thành, kia có phải là hắn cũng ở đây hay không?
Bọn họ đã thành hôn chứ?
“Nói cũng phải.” Ti Mộ Trăn tiếp tục nói: “Trang Minh Hâm gần nhất cũng cáo giả hồi hương nghênh thú trưởng tử Mông gia làm chính phu, Thập Lụchoàngmuội muốn gặp nàng e sợ cũng đến năm sau mới có thể nhìn thấy.”
Ti Mộ Hàm cả người run lên, ly rượu trong tay thịch một tiếng rơi xuống mặt bàn…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.