Trong đám người, một thanh niên mặc quần áo đen như: mực chậm rãi đi về phía gã, theo sau là một người hầu già đầu bạc.
Con ngươi của công tử đồ đen hơi co lại, thanh niên này có phong thái không tầm thường, dáng vẻ khí thế hiên ngang, khuôn mặt tuấn tú trực tiếp đè bẹp gã, nhất thời càng tức giận hơn, ghen ghét xen lẫn với cơn thịnh nộ khi việc chuyện tốt bị cắt ngang khiến khuôn mặt gã vặn vẹo, gã giơ tay vung lên, ra lệnh cho người hầu phía sau:
“Chặt một tay hắn xuống cho ta, thứ thấp kém!”
Bốn tên người hầu kêu gào a a a xông về phía Triệu Tuấn Hào, Triệu Tuấn Hào thờ ơ lạnh nhạt, không hề kinh hoảng, còn nhướng mày nhìn qua công chúa nước Bái Nguyệt.
“Đùng đùng đùng đùng! ml”
Bốn tên người hầu còn chưa tới gần Triệu Tuấn Hào, đã như bị sét đánh, cơ thể bay ngược ra ngoài như con diều đứt dây, ngã mạnh xuống đất, quệt ra từng vết máu.
Quần chúng vây xem phát ra những tiếng hô kinh ngạc.
“Các ngươi là cái thá gì mà muốn làm tổn thương thiếu gia nhà ta?”
Mặt mày Giáp Nhị Tam giận dữ, ông ta đứng sau Triệu Tuấn Hào nửa bước.
Triệu Tuấn Hào mặc kệ công tử đồ đen đang hoảng sợ, đi đến bên người công chúa nước Bái Nguyệt, ấm áp hỏi:
“Sau này đừng bất cẩn như thế”
“Ngươi... Là ngươi... Là ngươi... Người ngày hôm qua trên xe ngựa!” Công chúa nước Bái Nguyệt xinh đẹp rực rỡ, mày. đẹp nhăn lại: “Sao hôm qua trên xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hoang-de-va-thai-giam-gia/3438395/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.