Gia tộc Độc Cô nhà ở kỉnh đô, nằm ở phía đông kinh thành.
Phía đông kinh thành là vùng đất phồn hoa thịnh vượng của kinh đô và vùng lân cận, Triệu Tuấn Hào rời khỏi cửa cung, trên khuôn mặt điển trai không có sát ý cũng không có vẻ âu sầu, mà là dáng vẻ không quan tâm hơn thua, thờ ơ lạnh nhạt.
Giữa hai tay áo l*иg vào nhau của hắn, lệnh bài của nhà họ Liễu cứ truyền qua chuyển lại trong tay hắn không ngừng, giống suy nghĩ lúc này của hắn.
Xe ngựa lộc cộc lộc cộc, cua đông rẽ tây, chạy rất vững vàng.
Sau nửa giờ, rèm xe được mở ra, giọng điệu cung kính của người đánh xe truyền tới:
“Triệu công công, đã đến phủ Độc Cô rồi..”
“ừ…”
Triệu Tuấn Hào giẫm lên băng ghế nhỏ của xe ngựa rồi xuống xe, đặt một thỏi vàng vào lòng hai bàn tay đan chéo của người đánh xe.
“Đa… Đa tạ Triệu công công, cảm ơn Triệu công công…”
Triệu Tuấn Hào cười ấm áp gật đầu, thờ ơ lạnh nhạt đỉ vào trong phủ.
Phủ đệ Độc Cô, cửa lớn sơn vàng, tường đen gạch xanh, trước cửa có đầy tớ đứng canh, thấy có người tới, từ y phục tướng mạo, bọn họ sẽ suy luận ra thân phận của người tới, vội vàng chắp tay hành lê:
“Triệu công công, mời vào trong.”
Dưới sự dẫn dắt của hai tên đầy tớ, Triệu Tuấn Hào bước qua con đường lát đá xanh, vượt qua lối vào độc đáo, đi qua ao trong viện, ba lối vào sân, đến trước một tòa điện có phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hoang-de-va-thai-giam-gia/3438378/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.