Vũ Văn Dật Thần phát hiện mình vì người ở trong lòng mà tim đập loạntù xì, lần nữa xấu hổ nóng cả mặt, lật đật dời tầm mắt đi, bước nhanh về phòng. Vừa đi vừa oán thầm nữ tử ở trong lòng khi không cười đáng yêunhư thế làm gì? Đấy không phải dụ người ta phạm tội ư! Đúng thế, dụngười phạm tội! Tiểu tử khờ ở trong lòng người nào đó gật đầu đồng ý.
Cửa phòng mở ra, hơi nóng bên trong phà vào mặt, hai người đang bướcvào lúc này mới cảm thấy nguyên lai ở bên ngoài lạnh như thế, nhất làĐịch Vũ Liễn, nàng cảm giác toàn thân nàng đã tê cóng cả rồi, đột nhiênnhớ ra mình vậy mà quên vận công giữ ấm, bất quá, nàng lại nhìn nhìn VũVăn Dật Thần, lập tức bỏ đi ý nghĩ vận công chống lạnh.
Vũ Văn Dật Thần dùng chân khép cửa lại, tránh cho khí lạnh bên ngoàitruyền vào. Hắn ôm Địch Vũ Liễn đi tới chổ ghế dựa ở ngoại thất, mượnánh nến sáng tỏ trong phòng, nhìn rõ hơn dung mạo của nhân nhi tronglòng.
Nàng có đôi ngươi đen linh động, sóng mũi thẳng tắp, môi mọng khẽnhếch, làn da không trắng nõn giống như nữ tử nơi khuê phòng, trái lạiđượm một màu lúa mạch khỏe khoắn, vừa phải, khiến Vũ Văn Dật Thần thoáng chút nghi hoặc, không nghĩ đến nàng nhìn qua không có vẻ nhu nhược nhưmình tưởng tượng, có lẽ cũng hay phơi nắng bên ngoài, với lại hắn thấynàng rất quen, hắn đã từng gặp qua nàng sao?
Thấy nàng cũng nhìn mình chòng chọc, hắn tức tốc nhìn sang chổ khác,trái tim không chịu khống chế lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hoang-de-kho-phu-quan/2035406/quyen-3-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.