♥
Địch Vũ Liễn không cần nghĩ ngợi thò tay đoạt lấy một khối cao điểm trên dĩa của Vũ Văn Dật Thần, cướp vềbên miệng rồi lại cảm thấy mắc cỡ, vội vã xoay người về mới ăn…
Vũ Văn Dật Thần bối rối, tiểu vương gia đang chơi cút bắt với hắn à? Sao cứ lấy cái ót nhìn hắn…
♥
Đường đường Vương gia mời ngươi đi, sao có thể tiêu sái nói tiếng “Ta không đi!”, đó là lý do mà, Vũ Văn Dật Thần chỉ có thể gào thét ba chữnày trong lòng, đồng thời ủ rũ quay sang nhìn cha và ngũ thúc hắn. Tiếclà, bọn họ cũng bó tay, hắn chỉ có thể không tiếng động nói tạm biệt với bọn họ, theo Tiểu Phúc Tử đi tới Phúc Thọ Viên. Ô, lần này biết đâu làvĩnh biệt, hắn thảm! Mặt khờ héo hắt như khổ qua.
Vũ Văn Hạo Nhiên hai người thấp thỏm không yên, đi theo đằng sau,nhưng sau khi vào vườn, chỉ có thể ngồi vào vị trí của mình, lom lomnhìn theo Vũ Văn Dật Thần.
Trong Phúc Thọ Viên ánh nến sáng choang, vì mừng sinh thần của LiễnVương mà trang trí vô cùng rộn rã. Trên bàn đã dọn sẵn trà và cao điểm (bánh ngọt),bốn phía thị vệ trùng trùng, cung nữ thái giám đứng bên cạnh hầu hạ đâu ra đấy.
Trên chủ vị, hoàng thượng và hoàng hậu còn chưa tới. Hai sườn bêndưới là chổ chư vị hoàng tử và triều đình chúng thần ngồi, mỗi sườn đềuxếp thành hai hàng. Hoàng tử ngồi hàng trước, dựa theo tuổi tác lớn bélần lượt ngồi, thư đồng của bọn hắn ngồi đằng sau.
Địch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hoang-de-kho-phu-quan/2035395/quyen-2-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.