Mùa đông ở Yến Đô, ngày cuối năm sắp đến mà trời vẫn còn rét lạnh.
Lúc này vừa chập tối, sắc trời hãy còn sáng, trong phủ Vũ Văn, mộtthiếu niên kéo theo một nam tử trẻ tuổi cực kỳ hưng phấn đi tới phòngngủ của Vũ Văn Dật Thần.
Vừa vào trong viện, đã thấy hắn hưng phấn đến mức hét lên: “Đại đường ca, đại đường ca! Ngươi biết không? Bốn ngày sau Liễn Vương hồi Yến Đô, hoàng thượng muốn đích thân khao quân!”
“Khao quân? Không phải lúc mấy người tam thúc trở về, hoàng thượng đã phái người khao quân sao?” Hắn làm sao mà biết? Trong viện, Vũ Văn Dật Thần ngưng đút ưng ăn, mặtkhờ lộ vẻ nghi hoặc, quay đầu lại nhìn người mới đến, thấy nhị đệ củahắn cũng tới theo, liền thân mật chào hỏi: “Nhị đệ, ngươi cũng tới!”
“Ừa.” Nam tử tuổi còn trẻ gật đầu, trên gương mặt nhìn sovới nử tử còn đẹp hơn kia lộ ra ý cười ôn hòa. Vũ Văn Dật Luân năm nayhai mươi mốt tuổi, lớn lên giống như nương hắn, trong ba người là vị đẹp nhất. Nếu cứ theo mọi người nghĩ, cho rằng Vũ Văn Dật Thần không biếtvõ mà nói, thì trong ba người võ công của Vũ Văn Dật Luân là cao nhất.Bởi vì mẫu thân xuất từ thanh lâu, so ra kém người một bật, cho nên hắnnăm mười lâm tuổi đã tòng quân, từ sau khi theo tam thúc hắn chinh chiến sa trường, vài năm nay vẫn luôn ở bên ngoài, ít ngày trước mới trở về,đoán chừng chờ qua hết năm sẽ cùng Vũ Văn Hạo Kỳ trở lại biên ải.
“Lúc mấy người tam thúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hoang-de-kho-phu-quan/2035363/quyen-2-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.