Chương trước
Chương sau
Hôm nay nó dậy rất sớm. Cũng bởi giấc mơ đó, đêm nào nó cũng mơ thấy. Uể oải vào phòng tắm tận hưởng cảm giác ấm nóng của làn nước. Hôm nay là Chủ nhật, nó quyết định dành cả ngày hôm nay ở nhà để luyện võ..

Hắn vẫn tới nhà nó như mọi khi. Đi men theo lối ông quản gia chỉ, không khó để thấy nó đang múa nhị khúc với người gỗ. Những đường côn tuyệt đẹp, có cả những cách gập khúc, tung côn lạ mắt mà hắn chưa bao giờ thấy. Đã đứng đợi nó hơn 30 phút, hắn không dám làm phiền nó luyện tập, thấy nó hạ cây nhị khúc xuống hắn đứng dậy phóng cái vèo vào trong miệng cười toe toét. Thấy hắn nó thờ ơ cầm lấy chai nước tu một hơi.

- Mệt không hả? - hắm bóp tay, đấm lưng cho nó.

- Hừ. Thôi đi. Chuyện gì? - nó lừ mắt với hắn.

- Chúng ta được nghỉ 2 tuần, anh qua đây hỏi ý kiến em có muốn đi đâu chơi không? Đi biển, đi leo núi, đi rừng chơi chẳng hạn. - hắn nói một lèo.

- Rừng sao? - nghe hắn nó trán nó nhăn lại suy tư. Thấy nó không nói gì biết là nó đang suy nghĩ nên hắn cũng biết điều mà im luôn, không hó hé một lời.

Một hồi nó đứng dậy lấy điện thoại gọi cho Kun

- Chiều nay chuẩn bị buổi huấn luyện mới. Rừng Borneo và thác Victoria

- Anh có thể đi chung không...

- Tùy.

Nói rồi nó bỏ vào nhà chuẩn bị đồ đạc. Hắn thấy nó bỏ đi thì cũng về nhà luôn.

---- Nhà nó. 1p.m ----

Cả đám bọn hắn đã tập trung đầy đủ ở nhà nó. Vẫn cái kiểu thảnh thơi đó, nó ngồi đó nhấp từng ngụm cafe đen đặc không them nhìn lấy ai một cái.

Kétttt.....

Tiếng phanh xe khiến cả bọn giật mình. Từ trong xe Tứ Long bước ra, do có một số chuyện ở liên bang Brazil nên Tiểu Quái và Tiểu Hổ không thể tham gia buổi tập huấn.

- Lão Đại. Họ là ai vậy? - Rey nhìn Tứ Long hỏi nó.

- Bạn. - nó thờ ơ trả lời làm đám người Tứ Long cười sặc sụa. Bạn??? Tự khi nào mà thuộc hạ lại có thể trở thành bạn của nó vậy. Nó trừng mắt nhìn đám người không biết điều kia, Kỳ Long, Quang Long, Thanh Long thấy nguy hiểm thì im bặt chỉ riêng cái tên Thiên Long ngu ngốc vẫn ôm bụng cười. Thấy có điều chẳng lành 3 thằng kia xông vô đánh Thiên Long mà không biết thương hoa tiếc ngọc, thà bị như vậy còn hơn là bị nó xử. Chết chứ chả chơi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.