Sau khi nhóm người đó đi hết nó lên tiếng nói với Peter:
- Giết hết.
Peter nhíu mày nhìn nó không nói gì, suy nghĩ gì đó mông lung rồi một lát sau mới chịu nhấc chân đi làm nhiệm vụ được giao. Haiz. Lão đại thật là. Lâu rồi mới về lại cố hương. Chưa gì đã sát sanh. Ăn chay một ngày đâu có chết ai đâu chứ.
Nó cho người dọn dẹp rồi bực dọc leo lên xe theo Tứ Long về nhà.Vừa thấy nó tất cả mọi người trong Lâm gia xôn xao hẳn lên, họ không tin còn có thể gặp lại nó.
- Là chủ tử thật sao?....
- Lão đại về rồi...
- Xì xầm...xì xầm...
Nó nghe tin Hắc Long gặp rắc rối với các bang phái thì lập tức từ Mỹ trở về, nó đã khá bực bội vì chuyện ở Hắc Long thì về tới đây lại nghe mấy người này không biết điều mà xì xào, bàn tán về nó. Máu nóng trong người nó lại dâng lên:
- Câm hết. Biến.
Đám người làm giật mình khúm núm, sợ hãi giải tán, việc ai người nấy làm.
Ồn ào về chuyện của chủ tử là điều cấm kị của Lâm gia, đáng bị xử tội nặng, chẳng qua đã một năm rồi họ chưa gặp chủ tử lại nghe tin nó đã chết trong lòng có đau buồn, thật ra nó đối xử với mọi người tuy hà khắc nhưng lại rất tốt. Nay họ lại thấy chủ tử của họ đang khỏe mạnh đứng ở đây, ngay trước mặt họ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hoang-cua-hac-dao/2160402/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.