Vu Khải ga lăng ngỏ ý đưa Gosa về nhà cô, vì tan tiệc thì đã khá muộn.
- Tôi đi taxi được mà.
- Không có xe riêng sao?
- Không, lúc đi công việc thì có xe của công ty mà, có quản lý đi cùng nữa. Có xe riêng không tự lái thì lại tốn tiền thuê người lái, tốn bao nhiêu chi phí đi kèm. Tôi lười nghĩ nhiều lắm, về nhà chỉ muốn nằm dài trên giường thôi.
Với khả năng của Gosa, cô thừa sức tậu nhà cao cấp và đi xế xịn. Nhưng Vu Khải lại thấy cô ở khu căn hộ bình thường, xe cũng không sắm. Anh đâu biết, cô để dành tiền tài trợ cho cô nhi viện và tặng học bổng cho nữ sinh nghèo vượt khó.
Do được anh tặng vòng cổ nên cô lịch sự mời anh vào nhà uống ly trà ấm.
Cô không sợ bị đồn cặp kè sếp tổng. Bởi có trợ lý của anh ở dưới trông chừng. Và rõ ràng là thi thoảng hai người đi ăn cơm cùng nhau, nhưng chưa có một mống tin nào xuất hiện trên mạng, dù là báo lá cải.
Gosa đâu biết, Vu Khải là người có thế lực ngầm của Hoắc Liên Bang. Cô ở giới giải trí, cũng giống Bạc Hi Lăng hồi đầu khi qua lại với Hoắc Anh Đông, chỉ nghĩ đối phương là tổng tài giàu có, tuổi trẻ tài cao. Hoắc Liên Bang là một đế chế tuy không ai còn lạ lẫm, nhưng vẫn nhiều bề chìm bí ẩn, làm ăn trong tối trong sáng đủ cả.
Tay chơi thì phải tranh thủ cơ hội, tới nhà Gosa buổi tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hoang-cua-ga-trai-hu/3747127/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.