- Sao vậy?
Ta giật mình, không biết Izumin trở về từ khi nào, hắn vòng tay ôm chầm lấy ta, đặt ta ngồi lên đùi hắn.
Ta trợn mắt nhìn hắn, sau đó sụt sùi khóc:
- Izumin, ta khó chịu…
- Lại làm sao nữa à? Ta gọi Hasan vào nhé?
- Ta không biết, ngày mai ngươi đừng đi lên triều nữa, ở đây với ta.
- Ừ! Mai ta ở với nàng!
- Không được, làm vậy còn ra cái thể thống gì? Ta bảo thế nào ngươi nghe thế ấy à?
Izumin đen mặt, bất lực nhìn cả một đoàn người đang ở trong phòng.
- Cả ngày hôm nay nàng đều thế này à?
- Vâng, cứ khóc rồi cười cả ngày thế ạ
Izumin đưa tay rờ trán ta, ta khó chịu hất tay hắn ra, sau đó lại cắn lên vai hắn. Bà đây khó chịu…
- Hay bị bỏ bùa mê? Để ta gọi Kirke…
- Izumin, ứ … hu hu…
- Nàng sao thế?
Ta không trả lời, bắt đầu ngồi cào cấu cắn xé Izumin một trận ra trò. Không hiểu sao trong lòng cứ khó chịu bứt rứt…
Hasan được Izumin gọi vào, ta không vui nhìn hắn. Ta cũng là thầy thuốc, hắn có hơn ta ở chỗ nào mà dám bắt mạch coi bệnh cho ta? Hasan xem xong bắt đầu trầm ngâm, ta lại cắn Izumin.
Sao dạo này mình giống cẩu thế nhỉ?
- Ari, dạo này hoàng phi ăn uống thế nào?
- Lệnh bà ăn uống rất bình thường mà, thậm chí còn nhiều hơn trước kia.
- Asisư, ăn nhiều quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hoang-ai-cap-asisu/2105096/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.