Menfuisư lúng túng cũng không dám nhìn ta, Carol đã tỉnh lại từ hồi lâu, nhẹ nắm áo choàng của Menfuisư, giựt nhẹ:
- Menfuisư, không phải lỗi của chị Asisư…
- Ha ha, Carol, không cần ngươi phải nói đỡ, Asisư ta tự giải quyết được
Ta biết, ta không có lí do để giận Carol, nàng chẳng làm gì cả. Nhưng ta không thể chấp nhận, lòng tự trọng của ta không cho phép tiếp nhận sự giúp đỡ của Carol. Mỗi khi nhớ đến cảnh tượng trong thần điện hôm đó, Carol yếu ớt dựa vào lòng của Izumin, trên người mặc trang phục cô dâu…
Nàng không đồng ý thì sao? Nàng không yêu Izumin thì sao? Chẳng phải cũng đã kết hôn với Izumin rồi…
Carol bị giọng nói lạnh tanh của ta làm cho hoảng sợ, mắt ngân ngấn nước buồn bã nhìn ta. Ta cũng mặc, ta là Asisư, ta không cần sự thương hại hay đồng cảm gì từ những người đó. Bọn họ cho là họ thanh cao lắm ư? Có quyền quyết định cuộc đời ta ư?
- Chị, Izumin yêu chị nên ta mới…
- Yêu ta? Yêu ta bằng cách cưới thêm Carol đó à?
Therru nhìn thấy dáng vẻ của ta lúc này trong lòng run sợ, không thể ngờ hoàng phi khi tức giận lại hù dọa người như thế, không giống hoàng phi vô tâm vô cảm không để ý tới thứ gì trước kia, lúc này nhìn nàng thật uy nghi lẫm liệt, khí thế hơn cả một nam nhân.
Một câu nói của ta làm chấn động tất cả.
Ta im lặng, không đồng nghĩa với việc ta không nghĩ tới. Trong thâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hoang-ai-cap-asisu/2105080/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.