Ta ngồi quan sát Carol mãi đến lúc nó trốn đi với âm thầm đứng lên đi theo nó ra ngoài. Ta phải chờ Carol vì thứ mù đường như ta chắc chắn không thể tự mình mò đến phòng giam Menfuisư được, đành để nàng ấy suy đoán ra đi. Ta cùng Therru như ăn trộm rón rén chạy theo Carol, cứ lâu lâu Therru lại ấn ta vào bụi lùm nào đấy không thương tiếc, sau đó thô bạo lôi ta đứng lên đuổi theo Carol. Ta rơi lệ, nếu có Izumin ở đây thì ta khỏe rồi, hu hu.
Suốt dọc đường đi gặp rất nhiều binh lính nhưng chúng đều canh gác rất lỏng lẻo, ỷ y trong tay đang giữ Menfuisư cùng Carol nên không cần phải sợ hãi gì cả. Điều này càng có lợi cho ta, vua như thế nào thì tướng như thế ấy.
Bảo ta bình tĩnh cũng không đúng nhưng rõ ràng ta bình tĩnh hơn Carol vì bên cạnh ta có Therru bảo vệ, trong người còn vài món phòng thân. Thấy Carol chui vào một căn phòng mãi cũng không ra, ắt hẳn đó chính là ngục giam giữ Menfuisư. Nếu ta nhớ không lầm, Carol vào phòng đó chưa được bao lâu thì Angon tỉnh rượu, bắt nó đi. Vậy thì dại gì mà ta chui vào?
Thế là ta cùng Therru núp sát bụi lùm, mặc cho cỏ đâm đau cả mông cũng không được la lên. Ta chờ đến lúc thấy Angon kéo cả đoàn người hùng hậu đi vào, sau đó cả đoàn người đi ra thì mới yên tâm chạy vào bên trong, để đám binh lính vô dụng bên ngoài cho Therru thư giản đầu óc. Nãy giờ cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hoang-ai-cap-asisu/2105072/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.