Ta phì cười, bảo Therru lấy bản đồ ra cho ta, sau đó mới từ tốn trình bày kế hoạch dùng nước sông nhấn chìm kinh thành Assyria ra cho mọi người nghe. Ở đây là lều trại riêng của ta, toàn là người của ta, bên ngoài cũng đã có người canh phòng nghiêm ngặt, ta cũng không cần đề phòng nhiều, thoải mái nói:
- Nước sông Tigrir chảy rất mạnh lại rất xiết, nếu chúng ta chặn dòng chảy của dòng sông thì nước sẽ quay ngược lại phá tan kinh thành Assyria, chưa kể thành Assyria làm bằng gạch thô, đã rạn nứt theo tháng năm, khi bị ngâm trong nước sẽ nhanh chóng bị mục lở, bên trong kinh thành lại có quá nhiều lối dẫn nước…
- Sao lệnh bà biết bên trong như thế nào?
- Ờm, đêm qua ta thấy thần linh mách bảo…
Bên trong lều chỉ có mình ta nói chuyện, những người còn lại đều im thin thít. Ta chém thế thôi, Carol nói thế nào ta nói lại y chang thế ấy, các người hiểu bao nhiêu thì hiểu. Chắc bọn họ đang tiếp thu, ừ thôi cứ để họ tiếp thu, ta lại bắt đầu đi lựa trang phục để phục để trà trộn, không có Ari thật bất tiện quá.
Sực nhớ ra một chuyện quan trọng, ta vội gọi tướng Mamoru vào:
- Mamoru, có phải khi Carol về tới biên giới Ai Cập Ari đã cho người bắt nó không?
- Sao ngài biết…
Mamoru chưa nói hết câu đã vội che miệng lại, cúi đầu không nói thêm lời nào. Với tính cách của Ari ta làm sao không biết, nó hận Carol đã mê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hoang-ai-cap-asisu/2105070/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.