Bà Mura đi vào bên trong, phía sau là bốn thị nữ, trên tay bọn họ đều mang những dĩa trái cây rất tươi ngon, tươi không kém trái cây ở Ai Cập!
Ta vui vẻ vươn tay đón lấy một dĩa từ tay bà Mura, miệng nói: “Cảm ơn!”
Bà Mura cười, đứng sang một bên quan sát ta ăn, cảm thấy trong phòng hơi tối nên đi đến bên cửa sổ kéo màn lên, ánh nắng rọi vào khiến ta hơi nheo mắt.
- Hoàng phi có muốn nghỉ ngơi không? Người đã đọc sách suốt đêm rồi!
- Ô, đúng rồi, thảo nào ta thấy mỏi lưng thế!
- Hay là ăn chút gì rồi ngủ?
- Thôi, ta cũng không muốn ăn! Để ta ngủ tí đi!
Ta vứt quyển sách, nằm lăn ra nệm, bà Mura ân cần kéo chăn kín lại cho ta rồi từ từ lui ra ngoài. Ta cười cười mệt mỏi nhắm mắt đi vào giấc ngủ. Lúc này bên ngoài sảnh lớn…
- Hoàng phi đâu?
- Bẩm hoàng tử, hoàng phi ngủ rồi, đêm qua nàng không ngủ nên có chút mệt mỏi
- Uh, bà ráng chăm sóc nàng ấy… Nàng… có nhắc gì đến ta không?
Bà Mura im lặng, đầu hơi cúi xuống, Izumin cũng không gặn hỏi nữa mà lặng lẽ đi vào bên trong phòng ngủ, đứng bên giường âm thầm quan sát Asisư. Nàng đã lạnh lùng như vậy với hắn bao lâu rồi?
Nhìn thấy khuôn mặt có phần xanh xao yếu ớt của Asisư, Izumin đau lòng ngồi nhẹ xuống giường, vươn tay vuốt ve gò mà không còn phúng phính của Asisư, tay cứ luyến tiếc không nở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hoang-ai-cap-asisu/2105056/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.