Izumin đóng sầm cửa lại, vác ta ném vào ngục tối.
Ta khóc rưng rức, Carol, ta hận cô, tại sao lại nhẫn tâm với ta như thế? Cô chịu khó đóng kịch một tí nữa thì ta đã không phải ngủ trong ngục rồi.
Tên hung thần ở ngục bên cạnh cười khẩy nhìn ta đầy chế nhạo:
- Nữ nhân cũng bị nhốt vào đây, cô em, ngẩng đầu lên xem, sao lại thê thảm thế này?
Ta tức tối ngẩng đầu lên mới phát hiện ra bên trong đều là những tên mặt mày đanh đá dữ dằn, trên mặt trên lưng đều toàn là sẹo. Bọn họ phát hiện ra ánh mắt quan sát của ta thì gầm rú lên:
- Con nhãi, ngươi nhìn cái gì?
Nhập gia tùy tục, ừ, ta nhập ngục thì văng tục…
- Sao nào? Ngươi dám cấm ta nhìn? Cũng là tù nhân như nhau, làm cái quái gì mà có quyền cấm?
- Ngươi nhìn chúng ta mà không thấy sợ ư?
Hắn ta cười chế nhạo, ta thầm nghĩ, nãy giờ chỉ có mình hắn nói, những tên còn lại đều hùa theo, ắt hẳn đây là tên cầm đầu. Vào tới trong ngục mà vẫn làm đầu gấu, xem ra không phải tay vừa. Tay chân rắn chắc, đầu ngón tay có vết chại do cầm kiếm, nhất định là binh lính, trên người nhiều sẹo như thế, là lính đã ra chiến trường, thái độ bất cần đời không để ai trong mắt, chính là lính đã thoát chết, coi cái chết nhẹ tựa bông hồng…
Những người này, có thể giúp ta được.
Ta thô bạo xoa hai bàn tay vào nhau, dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hoang-ai-cap-asisu/2105004/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.