Buổi tối, ta theo lệnh của Izumin bỏ thêm thuốc mê vào nước uống của Carol làm nàng ngủ li bì, trong lòng cảm khái. Asisư à, làm thế này không được, bỏ thuốc mê thế này làm sao ngươi và Carol trốn được, nhưng chỉ cần Izumin nhẹ nhàng cười tươi với ta và bảo: “Ngày mai sẽ về đến kinh thành Hatoshi, bỏ thêm thuốc mê cho nàng ta”… Ta lại ngoan ngoãn làm theo nhưng do lương tâm cắn rứt quá nên chỉ cho một lượng nhỏ, đủ để qua mặt Izumin.
Ta không có khả năng miễn dịch với người đẹp trai, đặc biệt người đó lại là Izumin…
Haiz…
Tối hôm đó Unasu lén ra ngoài hành lang sàn gỗ, ngó vòng quanh, xác định không có ai mới thả con chim bồ câu … giấu dưới quần ra. Nam mô, ta há mỏ trợn mắt, bị nhét như thế không biết con chim nhỏ kia có còn khả năng bay về Ai Cập không @@. Nô lệ trên tàu chỉ được mặc quần, phải cởi trần, lại không có phòng riêng, ban đêm bị nhốt chung với rất nhiều nô lệ khác, bên cạnh đó binh lính Hitaito canh chừng rất cẩn thận nên quả thật, Unasu chỉ có thể giấu con chim đưa thư ở nơi đó. May mắn, ta không phải con chim kia, nếu không chắc chết sớm rồi… =.=
Ta đứng nép sát vách tường, không muốn để Unasu phát hiện ra, bây giờ có phát hiện hắn cũng không biết ta là ai, có khi âm thầm thủ tiêu ta luôn đấy chứ. Hắn không biết ta đang ở trên tàu nên chắc chắn chỉ bẩm báo về với triều đình Ai Cập rằng chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hoang-ai-cap-asisu/2104999/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.