Ta bên này đang cặm cụi học hỏi, cảm thấy mặc váy có phần hơi vướng víu, ngẫm nghĩ mai có lẽ nên mặc quần, chứ mặc váy thế này làm sao đứng cho đúng tư thế được? Minưê cũng không dám mạo phạm ta, chỉ đứng bên cạnh hướng dẫn bằng lời nói. Tóm lại cả buổi trời mà mũi tên của ta chỉ bay được ba bước chân, Mitamun thì gào thét chửi rủa Minưê cả buổi, lại phải chế nhạo ta nên hôm sau nàng ta tắt tiếng.
Một kẻ là nữ hoàng nhàn rỗi, một kẻ là công chúa vô công rỗi nghề, cùng nhau cầm tên bắn thi thố. Mitamun biết kéo cũng nhưng tên không bay trên đường thẳng, ta không bắn xa được như Mitamun nhưng ít ra còn tạo dáng của người bắn cung, theo lời Minưê thì ta tạo dáng rất đẹp. Mitamun nghe thế nên đứng ưỡn ngực vươn cung suốt buổi tập, tối hôm đó nàng ta trẹo tay, hôm sau đành trơ mắt ngồi nhìn ta tập một mình. Càng nghĩ càng buồn cười, Mitamun tính cách háo thắng như trẻ con, tuy hơi đanh đá nhưng lại khá thẳng thắn, ta thì thích tính cách ấy nên có vẻ thích nàng ta!
May mắn ta không phải kẻ “ngu lâu dốt bền” nên sau mấy tuần tập đã miễn cưỡng có thể bắn trúng mục tiêu gần mình. Mitamun thì khỏi nói, bách phát bách trúng, càng ngày càng hâm mộ Minưê, cứ cầm cung tên mà chạy theo hắn, cung nhân Hitaito có ngăn cản thế nào cũng không được. Trẻ con, thấy gì lạ thì đều ham thích!
Lại bàn về Carol cùng Menfuisư bên trong tẩm cung, ta nghe bà Nafutera
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hoang-ai-cap-asisu/2104988/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.