Asisư trong lúc ngủ rất đáng yêu! Đó là điều mà Izumin kết luận được, đưa tay vén mấy sợi tóc mai trên mặt Asisư sang một bên, Izumin cầm lòng không được, lại cúi xuống hôn lên má nàng... Asisư khẽ động đậy, sau đó lại kéo chăn, chui rúc vào lòng của Izumin mà ngủ tiếp. Thời tiết bên ngoài khá là lạnh, so với cái lạnh của Hitaito cũng không là gì nhưng nhìn Asisư thì có vẻ rất lạnh...
- Nàng lạnh?
- Ư... – Asisư khẽ trở mình, mở mắt dậy nhìn cái kẻ phá đám không buồn ngủ kia, sau đó nhìn ra ngoài trời. Còn sớm chán, nàng ngủ tiếp...
- Hay để ta gọi Ari đem thêm chăn vào?
Vẫn không trả lời, Asisư kéo cái mền lông dày trùm kín người lại, chỉ chừa cái đầu ra để mà thở, 1 tay nắm chặt cái mền, tay kia nắm chặt áo của Izumin...
Izumin nhà chúng ta chỉ biết lắc đầu thở dài...
- Asisư, dậy, nàng ngủ nhiều quá rồi...
- Thôi mà, cho ta ngủ chút nữa đi, còn sớm mà...
- Trưa luôn rồi, sớm gì nữa?
- Chừng nào đến tối thì hãy dậy, mới trưa mà cũng la um sùm...
Izumin bất lực quay sang Ari...
- Ngày nào cũng như thế này?
Ari miễn cưỡng nhìn người đang co tròn trên giường, sau đó quay sang Izumin gật đầu. Giờ phút này hắn chỉ biết nín thing, không ngờ trên đời này lại có người có thể ngủ kinh khủng như vậy...
- Asisư, mau dậy đi, ta đưa nàng về Hạ Ai Cập, không phải nàng muốn về đó lắm ư?
- Cái gì? Này, phải là ta đưa ngươi về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hoang-ai-cap-asisu/2104958/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.