Dùng đất chà xát lên tấm da bị lột xuống làm nổi lên bọt máu, Hồ Bất Thích đánh giá nửa ngày, cuối cùng đem nó vắt trên nhánh cây của Liên. Không biết đến tối nó có thể khô hay không, nếu không khô cũng có thể dùng để chắn gió.
Xử lý tốt da, lực chú ý của Hồ Bất Thích một lần nữa tập trung lên trên người Liên, cậu nhẹ nhàng sờ sờ thân cây.
“Đất có độ ba-zơ rất cao a.” Hồ Bất Thích lẩm bẩm nói.”Phải tìm cho anh tùng thổ, sau đó thêm độ phì.”
Đại bộ phận thực vật đều không thích đất có tính kiềm, trừ bỏ số ít thực vật chịu kiềm, tuyệt đại đa số thực vật không có cách nào sinh tồn trong thổ nhưỡng có tính kiềm, cho dù miễn cưỡng còn sống, trong thời gian trưởng thành cũng sẽ xuất hiện vấn đề lá vàng.
Nhìn tình huống lá thực vật trên mặt đất là biết.
Hồ Bất Thích trên vùng đất này chỉ phát hiện một loại thực vật, cực kỳ giống với loại thực vật ưa kiềm nào đó trên địa cầu, nhưng rõ ràng đã có tiến hóa, nhưng cho dù như vậy, số lượng của chúng cũng không nhiều lắm, hơn nữa thoạt nhìn giống như bị thoái hóa.
Cậu không biết trước khi nhân viên cứu viện đến, Liên sẽ phải dùng thụ hình đợi trên vùng đất này trong bao lâu, nhưng quan sát tình trạng rễ cây, Liên đã sinh ra phản ứng bài xích với hoàn cảnh này!
Hồ Bất Thích phát sầu đánh giá xung quanh nửa ngày, sau đó, lần thứ hai nghĩ đến Lyon bị bọn họ bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hoa-dai-phong-dich-nguyen-soai-cac-ha/2987879/chuong-8-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.