NỮ HỘ ĐƠN ĐINH, CÁI THIÊN DÂN CHI CÙNG GIẢ DÃ*
[*Ý chỉ những nhà chỉ sinh được con gái, hoặc chỉ có một con trai là những nhà nghèo nhất gầm trời này.]
Gia đình Kỷ chủ bộ rất nhanh đã chuyển đến thành Giang Châu, đoàn xe Kỷ gia khá dài, gồm mười mấy chiếc xe to, số vú già theo hầu cũng tầm khoảngđấy. Gã sai vặt của Trình lão thái công đứng ngoài cổng thăm dò, đếmxong vội vã quay về báo cáo với chủ nhân: “Bốn chiếc xe đầu chở người,còn lại là đồ đạc, có cả tùy tùng và áp tiêu, ngoài áo quần thì còn rấtnhiều đồ trang trí nội thất, nom rất rực rỡ, rất chói mắt.”
Lâm lão an nhân nói: “Xem ra không phải hạng quan khố rách, dễ giao tiếp.”
Trình lão thái công đáp: “Bằng thân cử nhân, có thể xoay sở để được chuyểnđến nơi này, tất sẽ không nghèo hèn. Nhưng chẳng biết…”
Ông Trình hạ giọng, bà Lâm nghe không rõ, hỏi với theo: “Gì cơ?”
Trình Tú Anh tiếp lời: “Sai người đi xem thử, thể nào họ cũng cần giúp, dùkhông cần người nhà mình vào tận nhà đỡ đần này nọ thì cũng cần ngườichỉ đường, chỉ chỗ mua gạo mua rau.”
Ông Trình nói: “Nên thế. Dặn Trình Phúc đi đi.”
Trình Khiêm đứng dậy: “Con đi truyền lời cho bác ấy.”
Ông Trình gật đầu hài lòng. Trình Phúc là lão bộc lâu năm của nhà họ Trình, cha bác và ông Trình lớn lên bên nhau, lớn hơn ông Trình vài tuổi, rấtđược lòng ông Trình. Cha bác đã mất vài năm trước, Trình Phúc nối nghiệp cha, làm quản gia cho nhà họ Trình. Nhà họ Trình không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-ho/47592/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.