“MỘT KẺ QUẦN LÀ ÁO LƯỢT CHẲNG NHẼ VƯƠN VAI CÁI BIẾN NGAY ĐƯỢC THÀNH TRUYỀN LƯ, MỘT TRỜI MỘT VỰC THẾ CƠ MÀ?”
Đến trưa, Hồng Khiêm và các đồng niên ra quán rượu dùng bữa, buổi tập lễ nghi vốn có bao cơm, nhưng thời gian nghỉ trưa lại dài, tuy cả bọn cầm chắc tương lai tươi sáng, cưỡi ngựa xem hoa này đang đi học, song cũng chẳng muốn nhốt mình trong phòng tĩnh. Qua quýt miếng cơm bèn dắt díu nhau ra ngoài tìm món ngon.
Ba vị đầu bảng mệt hơn những người còn lại nhiều, vài hôm sau khi Quỳnh Lâm yến kết thúc, mọi người cưỡi ngựa dạo phố, ba người bọn họ phải giục ngựa đi đầu theo hình tam giác. Nên bây giờ ngoài chuyện lễ nghi còn phải thử ngựa, học cách khống chế ngựa trong tình huống đám đông chen chúc.
Đều là đàn ông, mệt mỏi cả buổi, chỉ muốn ăn thêm đôi miếng. Tuy cơm bao không dở, nhưng không bằng rượu thịt bên ngoài. Nhất là thám hoa lang năm nay mới trên hai mươi, đang độ ăn khỏe, vẻ ngoài nho nhã tuấn tú vậy thôi chứ trong lòng chỉ tiếc nỗi trước mắt không ê chề thức ăn để bồi bổ ngay tức khắc, đặng còn chống chọi qua cơn dày vò chiều nay.
Người đứng đầu tam giáp là dân kinh thành, biết lúc nghỉ sẽ có người kiếm thức ăn thêm. Bèn mách cách đấy không xa có một quán rượu: “Cơm canh rượu thịt ngon lành lắm. Vì quán nằm trên phố này, nên hằng năm tiến sĩ tới tập lễ nghi thường đến đấy dùng bữa. Nghe khen dữ lắm, bếp chính của quán là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-ho/1975766/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.