TA LUÔN THUỘC VỀ NÀNG.
Nhận thư rồi Lệ Ngọc Đường lại bắt đầu do dự, gia đình ông thật sự rất đông, nhiều người không tài nào thân thiết được với các vị trong cung. Đáng ra sẽ không can dự vào chuyện chốn ấy, nhưng việc này liên quan đến căn cơ cả nước, ông lại là em họ Quan gia, sao có thể không dính dấp chút nào? Song Lệ Ngọc Đường biết sức mình đến đâu, cứ bình chân như vại chờ thời cơ suýt soát, có người nhắc đến sẽ chen một chân, chứ ngoài ra, ông không có cái bản lãnh lật tay là mây úp tay là mưa kia.
Cân nhắc một lúc, Lệ Ngọc Đường cảm thấy nước kinh thành sâu như biển, ông không đủ khả năng nhảy vào, định bụng làm theo lời cha mình là Ngô vương, tạm lánh im ở Giang Châu. Lại bàn với Thân thị: “Mình đọc thư xem, trong kinh rối ren biết mấy! Mấy năm trước, trận ầm ĩ nào mà không có vài tên xui xẻo phải đứng ra gánh trách nhiệm chứ? Chúng ta đừng chui đầu vào thì hơn. Chỗ cậu sui Hồng phải đi thi, không thể để nhỡ tiền đồ. Mai ta đưa thiệp mời cậu ấy đến đây báo cho cái tin, để khỏi lủi thẳng vào không biết đầu đuôi lại gãy chân. Còn đám cưới của Lục Ca, chờ xem tình hình rồi tính. Cũng không để Cửu Ca lên kinh nữa.”
Thân thị bảo: “Hôn sự của Lục Ca sao có thể dời?”
Lệ Ngọc Đường đáp: “Đàng vợ nó là thượng thư bộ Lại, thể nào cũng sẽ lời qua tiếng lại nhúng vào vụ này, mình đừng gây sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-ho/1975751/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.