CÀNG KHIẾN NÓ CHẲNG ĂN NHẬP GÌ VỚI GƯƠNG MẶT.
Lại nói, vào ngày sinh nhật Ngọc Tỷ, nhà họ Hồng đang xơi cỗ, ngoài cửa lại có người do Thịnh tiểu tú tài có duyên gặp gỡ dạo còn ở dưới quê sai đến đưa thiệp, bảo rằng cả nhà họ Thịnh lại dời về thành Giang Châu ở, vài ngày nữa sẽ đến phủ thăm viếng. Tố Tỷ nghe tin này, mặt mày lộ rõ vẻ mất tự nhiên, chừng như đến ngồi ghế cũng nhấp nhổm. Hai nhà có qua lại, đều do lần trầm sông ấy của bà. Suy xét kỹ về lý do trầm sông, cũng lại là do Tố Tỷ làm lỗi, lần theo đầu dây mối nhợ sẽ kéo ra được một đống lỗi của bà, Tố Tỷ đương nhiên ngồi không yên.
May mà hôm nay Thịnh tiểu tú tài không đích thân đến, Tố Tỷ mới không xấu hổ tới mức bật dậy chạy trốn ngay. Người khác sớm đã dứt ra khỏi sự gượng gạo của bà. Nhân vật Tố Tỷ này, bình thường đầu óc không xấu, chỉ hơi thiếu não, những chuyện khó xử bà gây ra gom lại dễ cũng phải mấy chục, mọi người đã luyện được chiêu thấy lạ không sợ lâu rồi.
Cụ Lâm cứ dỗ Kim Ca nói chuyện miết, thấy Hồng Khiêm dùng đũa chấm rượu đút nhóc, vội bảo: “Thằng bé còn nhỏ, không nên để say. Con nít không hiểu tiếng người, lúc lên cơn say còn ác hơn người lớn nữa.” Hồng Khiêm ngượng ngập bỏ đũa xuống, không ngờ Kim Ca nhấm nháp rượu hoa quả ấy đến nghiền, tự thò tay ra bắt. Hồng Khiêm mới thấy không ổn, trong mắt chàng, đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-ho/1975727/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.