NGƯỜI KHÔNG SỐT RUỘT, CHỈ CÓ THẦY TÔ THÔI.
Ngày hai nhà Trình, Hồng rời đi, Thịnh Khải cũng đến tiễn. Hồng Khiêm nghĩ, cậu còn trẻ đã được đến thế này, giữ quan hệ cũng tốt, bèn đưa địa chỉ ở ngõ Hậu Đức, bảo lúc rỗi rãi có thể ghé qua chơi —– Thịnh Khải đáp: “Mấy nữa sẽ đến nhà thăm viếng.” rồi cáo từ quay về.
Về đến ngõ Hậu Đức, được người về trước quét tước nhà cửa là cha con Trình Phúc, Trình Thực ra đón, cả hai nhà đều được quét dọn sạch sẽ, chỉ cần sắp xếp hành trang và chia quà quê cho láng giềng xong là đã có thể đi nghỉ. Một đêm êm đềm, cụ Lâm nhớ đến số tài sản riêng, bèn dắt Tố Tỷ đến tìm Tú Anh, Hồng Khiêm, muốn đem phần của hồi môn kia tặng cho Ngọc Tỷ.
Tú Anh đón mẹ và bà ngoại vào, bảo: “Mới về đến nhà, tuổi tác cũng đã cao, lại không nghỉ ngơi.”
Cụ Lâm nói: “Đến thăm Ngọc Tỷ Kim Ca, một ngày không gặp đã nhớ lắm rồi.” Tú Anh sai Hồ thị bồng Kim Ca đến, Kim Ca đã gần một tuổi, vẫn chưa biết nói chuyện, suốt ngày bi bô, cụ Lâm nhìn mà yêu. Thừa dịp bảo: “Sau này nhà ấy đều thuộc về Kim Ca, chỗ cháu vừa lập hộ, không có tô ruộng tô đất để mà thu, bà có vài thứ muốn cho Ngọc Tỷ đây.” Rồi lấy hộp ra.
Tú Anh chỉ nghĩ trong hộp đựng trang sức, cho thì nhận. Không ngờ cụ Lâm bảo phải sang tên, Tú Anh mới mở hộp ra nhìn, cực kỳ hoảng hốt: “Thế này sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-ho/1975719/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.