Thời Văn Tu thấp thỏm bất an đợi trong phòng.
Minh Võ đường là địa bàn của nhóm hộ vệ nên tu sửa cũng khá có phong cách. Đối diện cửa chính là ba gian phòng lớn, hơn nửa phần tường đều là cửa sổ vuông sơn son, phần tường còn lại quét màu trắng, đơn giản nhưng không mất đi vẻ tráng lệ. Không gian trong phòng khá rộng rãi sáng sủa, bàn đen cùng ghế gập đều được bày biện chỉnh tề, tuy trang hoàng không nhiều lắm nhưng lại thể hiện được tận cùng dáng vẻ đơn giản, chất phác mà thanh nhã.
Sau khi quan sát đại khái xung quanh căn đại phòng này, nàng liền không còn hứng thú đi bình phẩm vì sự thật nàng cũng đang ngổn ngang tâm tình. Cái hán tử nhìn giống cấp trên kia vừa trò chuyện chưa quá hai câu liền biến sắc mặt vội vàng rời đi, khó tránh khỏi làm nàng bất an hoảng loạn.
Một phần lo lắng công việc xuất hiện biến cố, càng lo lắng hơn chính là nàng lấy cái cớ đầu bị thương thành ra ký ức mơ hồ, liệu có thể che giấu mấy hành động kỳ quái của nàng hay không.
Nếu như nàng nhớ không lầm thì hán tử quỳ giữa phòng gào khóc lúc nãy tên Lỗ Hải. Đoạn thời gian vừa mới xuyên qua, hắn còn lại đây "viếng thăm", có vẻ hắn hiểu biết tương đối rõ tình huống hỏng đầu mất trí nhớ của nàng. Hán tử giống cấp trên nãy không dò hỏi mấy vấn đề liên quan đến "mất trí nhớ", chắc có lẽ do Lỗ Hải đã đem tình huống của nàng báo cáo lên rồi.
Nghĩ vậy, Thời Văn Tu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-ho-ve/220189/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.