Đây đại khái là một sương phòng ít khi có người ở.
Cả căn phòng tản ra mùi mốc mục nát, pha lẫn bụi bặm dày đặc bị gió ngoài cửa sổ thổi bay lên, một luồng làm sặc xoang mũi người. Bốn góc tường còn phất phơ tàn phá mạng nhện, sơn trên xà nhà tróc đến nỗi loang lổ bất kham, cũng may nóc nhà mái ngói đầy đủ, không giống căn phòng nguy hiểm lâu ngày không sửa năm ấy.
Trong phòng, ngoài bày biện một trương giường cũ nát ra thì chính là những gia cụ cổ xưa thượng vàng hạ cám. Ví dụ như lướt qua có thể thấy những chiếc bàn ghế thiếu chân, hay là đồ trang trí hỏng đủ các loại kiểu dáng đặt một cách tùy tiện, vách ngăn đứng, tranh bình phong, kích cỡ to nhỏ đều có. Thậm chí lư hương, vại sứ, các loại đèn và những vật dụng lặt vặt khác càng nhiều vô số kể.
Nhìn tổng thể, nơi này càng giống một gian nhà kho, mà trương giường ván gỗ kia càng như là một phần đất bị gượng ép dẹp ra từ đống tạp vật.
Trời mới tờ mờ sáng, Thời Văn Tu cũng đã tỉnh dậy, không thuần thục mà mặc xong bộ y phục áo ngắn vải thô.
Đi đến trước chiếc gương trang điểm, nàng lần mò tìm kiếm cây lược gỗ mẻ răng, ánh mắt vội vàng lướt qua, không dám nhìn khuôn mặt xa lạ trong gương đồng, chỉ miễn cưỡng mà đem tóc quấn lên đỉnh đầu, rồi sau đó dùng một cây trâm gỗ cố định.
Sau khi thu dọn thoả đáng, nàng thở phào một tiếng.
Mượn ánh trăng mờ nhạt ngoài cửa sổ, nàng ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-ho-ve/220187/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.