Đến tận khi kết thúc, một vài người liền mang câu chuyện không khỏi tranh luận. Cái chính là vị chủ tịch kiêu ngạo lúc nào cũng chỉ để tâm đến năng suất làm việc và trình độ kinh nghiệm. Từ khi nào lại có kiên nhẫn ngồi chỉ dạy cho một người không biết gì như thế.
Chước Vũ khi này vẫn đứng ở ngoài, thỉnh thoảng vài nhân viên đi qua lại tò mò không nhịn được mà trêu chọc. Không ai không biết Chước Vũ là cánh tay đắc lực của Hoắc Thừa Cảnh. Chỉ là giờ phút này, cánh tay đắc lực đang bị vứt bỏ.
Hữu Quyên tuy là tờ giấy trắng về mấy cái công nghệ hiện đại. nhưng cô cũng tiếp thu rất nhanh. Sau một quá trình Hoắc Thừa Cảnh kiên nhẫn chỉ bảo, trong chốc lát cô đã hiểu gần hết.
Hoắc Thừa Cảnh còn nghi ngại việc cô chẳng thể rõ về chữ cái. Nhưng khi thấy cô cầm bút viết những nét chậm rãi hơi nguệch ngoạc, xem ra vẫn có tí cái gọi là kiến thức.
Nhưng mà những nét chữ này thật rất xấu.
Quả thực Hữu Quyên không rõ mấy chữ cái, từ khi còn nhỏ, cô hay lén nhìn những buổi dạy thiện nguyện. Sự tò mò khiến cô hay tiến đến nơi đó mà học hỏi.
Cô cũng có mong ước được học như thế. Cho nên đối với việc Hoắc Thừa Cảnh chỉ dạy, cô đều rất tập trung lắng nghe. Bộ dạng khi tập trung tiếp thu kiến thức, cũng khiến người đàn ông lần nữa cảm thấy như hiểu rõ hơn về con người cô.
Cứ như thế thời gian dần trôi một cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hau-duoc-mua-gia-tren-troi-cua-hoac-thieu/3472158/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.