Hắn rất giận, trên đường đến đây hắn tự nói với bản thân sẽ bắt cô về giáo huấn một trận để sau này không thể bày mưu mà qua mặt hắn được! Vật nuôi thì không được phản chủ. Nhưng khi tìm được cô, thấy cô vì cứu giúp mọi người trong thôn mà không ngại nguy hiểm cùng những người dân trong thôn đào kênh ngăn lũ. Khi nhìn cô khóc vì bị hắn trách phạt, hắn không khỏi mềm lòng, từ bao giờ mà hắn lại có thể khoan hồng với cô như vậy! Hắn tự nhủ với bản thân, sủng vật mãi mãi chỉ là sủng vật mà thôi, không hơn không kém! Nhưng ai cũng biết được một điều Tiểu Tiểu giờ đã chiếm vị trí rất quan trọng đối với hoàng thượng.
Bên ngoài, tiếng của Tiểu Thuận Tử:
- Bẩm hoàng thượng, nước nóng đã chuẩn bị xong!
- Đưa người đi tắm gội!
Cánh cửa được mở ra, đi cùng với Tiểu Thuận Tử là Tiểu An, cô bé đi đến nắm tay Tiểu Tiểu, ánh mắt đầy lo lắng nhìn cô rồi cùng nhau đi ra ngoài!
Sau khi được tắm gội sạch sẽ cô được đưa đến căn phòng khác, trên bàn đã dọn đầy thức ăn toàn những món cô thích, nhìn đồ ăn trước mắt thì mọi chuyện không vui điều bỏ sau đầu, cô lao vào hoanh tạc không ngừng! Hoàng thượng ngồi bên cạnh cũng gấp thêm thức ăn vào chén cho cô! Vẫn câu nói cũ hắn nhẹ giọng:
- Ăn từ từ, không ai giành với ngươi!
Mọi chuyện ở đây xem như cũng đã giải quyết ổn thỏa giờ cũng đã đến ngày trở về, Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hau-cua-hoang-de/3605600/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.