Sáng.
Tiếng chim bên ngoài ríu rít líu lo, ánh nắng ban mai sau cơn mưa rào mùa hạ lại càng sáng và trong lành hơn bình thường. Vạn vật thức tỉnh và tươi mới ánh lên trong nắng nhờ trận gột rửa hôm qua.
Bên trong phòng, người đàn ông nhắm mắt trên giường, chăn đắp quy củ, còn người phụ nữ ngủ gục bên cạnh hắn, đầu gác trên một tay, tay nhỏ còn lại nằm gọn trong lòng bàn tay to lớn của người nào đó.
Hoắc Đình tỉnh giấc vì ánh sáng chói mắt bên ngoài xuyên qua lớp rèm cửa chưa đóng kín.
Cơn sốt đêm qua khiến hắn hơi mơ hồ, mở mắt ra vẫn chưa thể nhớ lại được. Đợi một lúc, hắn cảm nhận được có thứ gì đó mềm mại, mịn mịn, man mát trong lòng bàn tay.
Hoắc Đình quay đầu nhìn xuống, chỉ thấy khuôn mặt nhỏ nhắn ngủ vùi trên giường hắn, mái tóc đen mun được tết gọn, một vài sợi lưa thưa trên má.
Là cô hầu câm của hắn.
Điều hắn không tin được chính là không ngờ hắn có thể ngủ say như thế trước mặt cô, trong khi cái tính cảnh giác của hắn chưa bao giờ cho phép hắn làm vậy.
Còn một điểm ngạc nhiên nữa là bàn tay cô hầu nhỏ ấy đang nằm trong tay hắn, đã thế bằng chứng rõ ràng là hắn đang chủ động nắm lấy tay con gái người ta.
Hắn ngỡ ngàng một chút. Bàn tay của một cô gái làm hầu nữ từ nhỏ vậy mà lại rất mịn và trắng, cầm vào có xúc cảm man mát dễ chịu làm hắn lưu luyến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hau-cam-em-dung-lai-do/2926803/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.