"Này nhóc con, mày nên cảm ơn tao đi. Tao cho mày con chó nhỏ này bầu bạn trong những ngày cuối cuộc đời."
Giọng người đàn ông sau lớp mặt nạ trầm lạnh đến mức muốn đông cứng thân thể con người ta. Hắn vứt lại ba chiếc bánh bao, là đồ ăn trong ba ngày cho cậu thiếu niên trong xó nhà rồi quay đi trong tiếng cười man rợ.
Cậu thiếu niên ngồi co ro trong góc, cả bờ vai đều run rẩy, khuôn mặt đẹp đẽ nhem nhuốc, quần áo là hàng thủ công tinh tế đã đều bẩn và nhuốm vài vết máu.
Con chó nhỏ tung tăng chạy đến vẫy đuôi, liếm liếm lên mu bàn tay cậu.
Mấy ngày sau.
"Kẹt..."
Một lần nữa, cánh cửa cũ kĩ mở ra kêu cọt kẹt, cột sáng chói loá qua khe cửa rọi vào khiến người trong phòng loá mắt, người đàn ông gầy dong dỏng đó lại bước vào như bao lần.
"Thế nào, có chó nhỏ có phải vui hơn không?"
Hắn bước lại gần cậu bé đang ôm chú chó nhỏ chui rúc trong xó, đặt bàn tay gân guốc lên vai cậu khiến thân thể nhỏ bé run bắn.
"Mày sợ cái gì? Tao lại mang đến một con mèo nữa cho mày làm bạn đây này."
Nói rồi hắn thả con mèo nhỏ xuống, nó chui đến bên cậu bé cọ cọ cái đầu nhỏ vào mu bàn chân trầy xước với vết máu đã đóng khô của cậu.
Mấy tuần sau.
"Ha ha ha... Nào, mày chọn đi! Mày mà không ăn thì mày sẽ chết. Tao cho mày chọn, thích ăn thịt chó hay ăn thịt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hau-cam-em-dung-lai-do/2926786/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.