Halloween vốn dĩ chỉ là một ngày rất bình thường, cũng không có nhiều ý nghĩa về văn hoá đối với người dân nước A. Nhưng đối với giới nhà giàu, quan trọng không phải là ý nghĩa văn hoá, mà là mượn dịp tổ chức để gặp mặt mở rộng quan hệ mà thôi.
Hoắc Đình cũng được mời đến một bữa tiệc như thế. Vốn dĩ đối với hắn những bữa tiệc kiểu này hắn chẳng cần đi, nhưng là thương nhân, người tổ chức lại là đối tác lâu năm, làm ăn cũng hợp ý nên hắn cũng tham gia thể hiện chút thành ý.
"Hoắc tổng, rất cảm ơn ngài đã đến."
Hoắc Đình gật đầu một cái coi như chào hỏi. Người kia biết điều cũng không làm phiền thêm nữa.
"Vậy Hoắc tổng cứ tự nhiên, có yêu cầu gì thì đừng ngại nhé."
Nói rồi quay đi chào hỏi các vị khách khác. Đây chính là điểm khiến Hoắc Đình thích cách làm việc của người này, nhanh gọn dứt khoát, không dài dòng nịnh bợ.
Nhưng mà chủ bữa tiệc như thế nhưng không có nghĩa là khách đến cũng có phẩm chất như vậy.
Một người đàn ông trung niên hơi tròn trĩnh tiếp cận hắn, đon đả:
"Chào Hoắc tổng, tôi là Dương Bính. Nghe đại danh đã lâu mà bây giờ mới được gặp, quả thật danh bất hư truyền, Hoắc tổng quả là phong độ ngời ngời."
Khen ngoại hình của một doanh nhân thì có vẻ hơi sai lầm, so với việc đó thì không phải nên khen ngợi thực lực trước hay sao? Vậy mà hắn vẫn còn tiếp tục:
"Nghe nói Hoắc tổng rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hau-cam-em-dung-lai-do/2926768/chuong-25.html