Niềm vui sướng vì giữ được Bạch Tử Thanh ở lại chưa kịp thoả, ánh mắt Hoắc Đình đột nhiên tối lại.
Khi nãy trong một thoáng hắn lầm tưởng người phía trên lầu kia là cô, hắn đã suýt bóp chết cô ấy. Đến khi tỉnh táo hơn hắn mới chợt cảm thấy thật may mắn.
Nếu hắn làm như vậy trước mặt cô, cô nàng nhát như thỏ đế kia nhất định sẽ rất sợ hãi. Cũng may lúc đó không phải là cô và cô cũng không nhìn thấy cảnh tượng đó.
Bây giờ quan hệ của hai người cũng coi như đã xác định, hắn không thể để cô ta ở đây cản trở gây hiểu lầm được.
Nghĩ vậy, Hoắc Đình đuổi Văn Nhu về toà nhà cho người hầu, từ giờ làm thân phận người hầu. Và đương nhiên, cô ấy làm công việc của một người hầu thực thụ chứ không phải được người phục vụ như trước đây nữa, lại càng không phải kiểu người hầu ngày ngày giờ giờ tiếp xúc với hắn như Bạch Tử Thanh.
Miễn là không để cô ta xuất hiện trước mặt hai người họ, hắn cũng chẳng cần bận tâm, tất cả đều giao hết cho cô Tô. Vậy nên hiện tại Văn Nhu làm ở vị trí quét dọn giặt giũ thay cho Nhân Ái đã bị đuổi đi.
Trong thư phòng.
Hoắc Đình ngẩng đầu nhìn cô gái nhỏ cắm cúi học bài. Từ khi bọn họ có hợp đồng một năm, hắn cho cô học nhiều thứ hơn ngoài luyện viết chữ, thậm chí nói với cô Tô mua cho cô những khoá học trên mạng để thuận tiện cho việc tự học.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hau-cam-em-dung-lai-do/2926758/chuong-31.html