Kể từ ngày ngầm xác định quan hệ, Bạch Tử Thanh vẫn làm những công việc như bình thường. Dường như đã thành thói quen, Hoắc Đình không nhớ ra rằng trước đây Bạch Tử Thanh có một nhiệm vụ nguy hiểm, đó chính là thử thức ăn cho hắn.
Cũng may rằng hơn nửa năm này không có kẻ thù nào dùng cách hạ độc đồ ăn của hắn, một vài lần bị hạ độc kia cũng đã cách đây mấy năm rồi. Hắn là kẻ có tư tưởng bị hại, nếu không phải là người hắn tin tưởng hoặc nắm chắc thì sẽ luôn phòng bị.
Nhưng bây giờ quan hệ của hắn và cô đã khác, làm sao có thể coi cô là vật thử độc như trước kia nữa.
Thấy Bạch Tử Thanh định gắp đồ ăn lên ăn thử, Hoắc Đình lên tiếng:
"Khoan đã."
"Em lại đây."
Bạch Tử Thanh từ từ tiến lại gần, bất ngờ bị Hoắc Đình ôm chặt lấy, để cô ngồi trên đùi mình.
Trời ạ, một bữa ăn thôi có cần phải ôm ôm ấp ấp như vậy không? Nhưng cô cũng không từ chối, chỉ tròn mắt nhìn hắn.
"Từ giờ không phải thử thức ăn nữa, nghe không?"
"Tại sao?"
Cô ngạc nhiên.
"Em không phải bình thử độc."
Bạch Tử Thanh càng kinh ngạc nhìn hắn, đáy lòng lâng lâng. Không ngờ một người cố chấp như hắn vậy mà lại vì cô mà thay đổi thói quen.
Nhưng mà cảm động chưa được mấy giây, hắn đã bồi thêm một câu xanh rờn làm người ta lạnh gáy.
"Nếu có độc thật thì đôi ta cùng chết, đường xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hau-cam-em-dung-lai-do/2926743/chuong-33.html