Hôm nay là tiệc mừng thọ của ông Hàn, mọi gia tộc lớn nhỏ đều có mặt để tham dự. Tất nhiên không thể thiếu sự có mặt của Âu Hoàng Minh Viễn và Cố Cảnh Sâm
Bọn họ sau khi mời rượu ông Hàn liền đứng sang một góc trò chuyện
“Thật nhàm chán”
“Năm nào cũng thế nhỉ?!”
“Ừ”
“Mình đi lòng vòng một chút. Cậu ở đây đi”
“Được”
Cố Cảnh Sâm trong lúc lơ đãng anh đi ra sân sau của căn nhà liền nhìn thấy Nguyệt Vân đang rửa một đóng bát đĩa được đưa ra từ bữa tiệc.
Cô gái nhỏ với đầy vết thương trên người, mái tóc dài được búi gọn lên cao, vài lọn tóc rơi xuống khuôn mặt xinh đẹp… hình như cô đang khóc? Anh đứng nhìn cô một hồi lâu, đến khi Nguyệt Vân vô tình quay mặt nhìn thấy anh.
Cô vội rửa tay đứng dậy cúi người chào anh, giọng cô nhỏ nhẹ, có một chút khàn đó vừa khóc xong
“Dạ xin hỏi anh cần gì sao ạ?”
“À không. Tôi chỉ là vô tình bước xuống đây. Tên em là gì?”
“Chuyện đó…”
Nhìn thấy cô có vẻ sợ người lạ, cũng đang e dè anh nên Cố Cảnh Sâm vội đưa ra một cái cớ
“Em đừng sợ, tôi chỉ là thấy em khá giống bạn học cấp 1 nên hỏi thử thôi”
“Tôi tên Nguyệt Vân”
“À Nguyệt Vân, tên rất đẹp”
Bỗng nhiên có một người hầu ở trong nhà chạy ra hét lớn vào mặt cô
“Còn một đóng chén chưa rửa mà đứng thừ người ra đó làm gì? Không nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hau-cam-cua-trum-mafia/3612351/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.