Cố Cảnh Sâm nghe Âu Hoàng Minh Viễn nói thế chỉ cười trừ. Đâu phải anh và Nguyệt Vân cố tình nghe trộm. Là vô tình thôi. Cố Cảnh Sâm nhìn thấy Minh Viễn nhìn mình bằng ánh mắt viên đạn thì ho khan vài tiếng
“Chuyện bên ngoài tôi đã giúp cậu xử lý rồi. Cậu không cần lo”
“Cảm ơn cậu”
"Nhưng tôi nghĩ cậu nên quy hoạch lại cơ cấu bộ máy một chút.
Có thể không cần ra mặt thì đừng ra mặt"
“Tôi biết rồi”
Ở bên Hàn Nguyệt Vân và Triệu Bạch Liên
Hai người họ đang cùng nhau đi dạo ở ngoài vườn. Trời bây giờ cũng đã ngả màu, mặt trời cũng dần lặng sau những tán cây
“Liên…vậy là em đã chấp nhận tha thứ cho anh Minh Viễn rồi đúng không?”
Bạch Liên nghe thấy Nguyệt Vân nhắc đến anh thì ánh mắt bỗng chốc lại trở nên dịu dàng, càng không giấu được nụ cười hạnh phúc
“Dạ”
Nguyệt Vân và Thục Nghi vốn xem Bạch Liên như cô em gái nhỏ. Lúc trước vì chuyện tình cảm của cô và Minh Viễn khiến hai người rất đau lòng. Nhưng bây giờ mọi chuyện đều được cô và anh giải quyết, thật là một chuyện vui
"Khó khăn lắm mới đi được đến ngày hôm nay. Đã trải qua nhiều chuyện như vậy…em nhớ phải biết trân trọng…
Hình như chị nói nhiều quá"
Bạch Liên nghe thấy thì vội nắm lấy tay cô.
“Dạ không có. Em rất trân trọng những gì chị nói với em. Chị đã ở cạnh anh Cảnh Sâm lâu như vậy, em tin đây đều là những kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hau-cam-cua-trum-mafia/3591718/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.