Sau khi Bạch Liên rời đi, Minh Viễn cũng tự nhốt mình ở trong phòng. Anh nằm trên chiếc gối tối hôm qua cô đã nằm, ngửi lấy mùi hương hoa nhàn nhạt còn lưu lại.
Còn Triệu Bạch Liên sau khi rời khỏi nhà Minh Viễn thì đã chạy đến trạm xe buýt. Tất cả các chuyến xe buýt trong thành phố đều là miễn phí.
Cô nhìn bảng đồ chỉ dẫn rồi lên một chuyến xe buýt. Cô thật sự không tin là anh sẽ đồng ý để cô rời đi. Còn có…
Nửa tiếng sau
Bạch Liên đã đến khu nghĩa trang thành phố. Cô đi từng bước từng bước đến khu vực mà Minh Viễn đã nói với cô.
Nhìn thấy ba phần mộ nằm cạnh nhau cô đã ngã khuỵu xuống đất, khóc nức nở.
Đó là nơi an nghỉ của mẹ cô, Lý Thuận An, chị gái cô, Triệu Ái Nhã và ba cô, ông Lâm.
Thì ra sau vụ hoả hoạn, Minh Viễn đã mang họ đến đây chôn cất. Duy chỉ có phần mộ của ông Lâm là mới được đưa đến đây do Minh Viễn đã để lại ở nhà x**.
Bạch Liên ở lại đó rất lâu. Cô nhớ lại những ký ức khi có đông đủ cả gia đình. Bây giờ họ đã gặp lại nhau sau ngày định mệnh đó…
Cô lau nước mắt trên gương mặt mình sau đó cúi đầu rồi rời đi.
Bây giờ trên người cô không có tiền cũng không có bất kỳ món đồ gì. Cô cười nhạt
“Mình đến thế nào thì ra đi thế đó”
Cô chấn chỉnh lại tinh thần một chút rồi đi tìm việc. Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hau-cam-cua-trum-mafia/3591711/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.