“Tôi chính là phép tắc. Em mau ngồi xuống”
Triệu Bạch Liên mất đà ngồi xuống chiếc ghế cạnh Minh Viễn. Cô hoảng hốt đứng dậy thì nhìn thấy ánh mắt anh đang rất khó chịu nhìn cô. Cô sợ hãi liền không dám động đậy.
Ông Âu ngồi nhìn một màn trước mắt liền mở rộng tầm mắt
“Ai vậy?”
“…”
Mọi người nhất thời im lặng, không biết nên nói thế nào mới phải. Nhìn đám trẻ trước mắt im lặng, ông Âu cũng không hỏi nữa
“Ăn mau đi đồ ăn nguội cả rồi”
“Chúc mọi người ngon miệng”
Bữa ăn ấm cúng cứ như vậy trôi qua. Sau đó Trần Quân đưa Thục Nghi về phòng, Bạch Liên cũng đi theo giúp đỡ. Còn Minh Viễn đã cùng ông Âu về phòng sách nói chuyện.
Tại phòng sách
“Con nói rõ tình hình cho ta biết”
“Chuyện là…”
Còn tại phòng của Thục Nghi
Trần Quân bế Thục Nghi ngồi xuống giường. Cô nhìn ngắm căn phòng nhỏ này của mình, cô chợt nhớ ra là mình nhớ nó nhiều đến nhường nào.
Bỗng nhiên, Thục Nghi thấy trong người như có dòng máu nóng chảy qua, cô nắm chặt lấy tấm ra giường rồi nói với Bạch Liên
“Bạch Liên, em xuống nhà làm cho chị một cái bánh tiramisu được không? Anh Quân rất thích ăn, chị muốn làm quà cảm ơn anh ấy”
“Dạ” Bạch Liên nghe vậy vội đi ngay xuống nhà mà không để ý nét mặt của Thục Nghi.
Trần Quân nhìn thấy sắc mặt của Thục Nghi liền biết cô không ổn. Thục Nghi như mất đi lý trí, cô cào cấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hau-cam-cua-trum-mafia/3591704/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.