Âu Hoàng Minh Viễn ra khỏi phòng, anh đi đến một căn phòng ở gần đó. Trong phòng đang có một người đang đợi anh
"Giải quyết xong rồi à?!"
"Ừ"
Minh Viễn lộ ra vẻ mặt mệt mỏi, anh ngồi xuống tựa người vào ghế nghỉ ngơi. Người đối diện chỉ cười nhẹ, tay lắc ly rượu. Anh ta là Cố Cảnh Sâm, người hiện tại đang đứng đầu Cố gia, là bạn thân của Âu Hoàng Minh Viễn
"Tôi ngồi với cậu thêm 30 phút nữa thôi nhé. Vợ tôi đợi"
"Từ ngày có vợ tôi cũng chẳng gặp được cậu mấy lần"
Anh ngồi dậy, cầm ly nước trên bàn uống một hơi, ánh mắt chán nản nhìn Cảnh Sâm. Cảnh Sâm chỉ cười nhưng nụ cười trên môi càng lúc càng đậm khi nghĩ đến cô vợ nhỏ của mình
"Nguyệt Vân rất tốt. Nếu có thể tôi đã mang cô ấy thu nhỏ rồi bỏ vào túi mang theo rồi. Sau này cậu sẽ hiểu được cảm giác này"
".."
Nhìn thấy Minh Viễn thở dài, Cảnh Sâm biết anh đang có tâm sự trong lòng. Hiếm khi thấy anh như vậy, Cảnh Sâm cảm thấy rất thú vị
"Tôi nghĩ tôi có thể giải được khuất mắt trong lòng cậu"
Minh Viễn không nói gì. Anh nhắm mắt lại. Giọng nói hơi khàn vì đã mệt mỏi
"Không có gì. Cậu về trước đi"
"Được. Gặp lại cậu tại buổi tiệc thường niên"
Sau khi Cảnh Sâm đi rồi thì một lúc sau Trần Quân đã đến báo cáo
"Tôi đã giải quyết xong"
"Ừ, về thôi"
Trên đường về, Minh Viễn suy nghĩ rất nhiều về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hau-cam-cua-trum-mafia/3591694/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.