Nhìn thấy tình cảnh trước mắt, Trần Quản gia cũng rất lo lắng, ông vội lên tiếng
"Thiếu...thiếu gia"
Âu Hoàng Minh Viễn nghe thấy thì quay đầu nhìn Trần Quản gia. Nhìn thấy ông thì anh mới nhớ, xém chút nữa là quên mất
"À Quản gia Trần. Hôm nay có gọi cho tôi nhỉ?!"
"Vâng"
Anh thu lại nụ cười cợt nhả khi nãy, giọng nói âm trầm đến đáng sợ
"Gọi bác sĩ cho cô ta chưa?"
"Dạ chưa"
"Cho cô ta ăn gì chưa?"
"Dạ chưa"
"Tốt. Nếu không hôm nay ông đã ăn trọn một viên rồi đó"
Trần Quản gia nghe thấy chỉ biết cúi đầu. Không cần biết bản thân đã làm việc ở đây được bao lâu nhưng chỉ cần một lần đắc tội với Âu Hoàng Minh Viễn...nhẹ thì chỉ chỉ bị hình phạt nhẹ rồi đuổi đi, nặng thì chỉ là một cái xác lạnh lẽo bị ném trước cửa nhà của phụ mẫu.
Nhưng vốn dĩ, công việc ở đây, phụ cấp, đãi ngộ, lương bổng rất tốt nên không ít người dù biết khó nhằn vẫn đồng ý đến làm việc. Chỉ cần sống dè dặt, cẩn trọng, hành sự tỉ mỉ thì đã có thể giúp gia đình có cuộc sống rất sung túc.
Dù Trần Quản gia đã làm việc cho Âu gia 20 năm nhưng mỗi ngày đều phải hành sự rất cẩn trọng.
Chỉ có Triệu Bạch Liên là đáng thương nhất. Cô bị Âu Hoàng Minh Viễn giữ lại, đến thở cũng không dám thở mạnh. Tinh thần của cô hiện tại đang rất hoảng loạn
Bỗng nhiên có một âm thanh vang lên cắt ngang bầu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hau-cam-cua-trum-mafia/3591685/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.