Cuối cùng Trương Tiểu Ngư vẫn gặm gặm ăn chân gà, sau đó Đinh Gia Hòa lại cho hắn ăn cánh gà, nàng nói cánh gà không có thịt, nàng không thích gặm.
Trương Tiểu Ngư từ chối không được miếng thịt đưa tới tận miệng, chỉ có thể ngại ngùng ăn tiếp cái cánh gà.
Đinh Gia Hòa thấy soái ca ăn ngon miệng, thậm chí mấy cái xương cánh gà nhỏ nhỏ đều nhai hết, tâm tình vô cùng vui vẻ cầm cái chân gà khác lên ăn.
Hai người ăn sạch sẽ một nồi cháo thịt gà, tuy lúc ăn cháo Trương Tiểu Ngư nỗ lực né tránh không ăn thịt gà, nhưng hắn ăn một cái cánh gà, một cái chân gà, trong bụng cũng có nước gà luộc. Đinh Gia Hòa cảm thấy rất hài lòng khi mình có thể nài ép soái ca ăn nhiều như vậy.
Cầm nồi đất ra bờ sông cọ rửa sạch sẽ, Đinh Gia Hòa cười hỏi:
"Tiểu Ngư nhi đang tính làm gì vậy?"
"Ta phải đốn củi." Trương Tiểu Ngư xoa xoa cái bụng no ấm của mình, ngại ngùng nói.
"Ta giúp Tiểu Ngư một tay." Đinh Gia Hòa vừa đi giấu nồi trong góc khuất khó thấy vừa nói.
"Không cần….." Trương Tiểu Ngư theo bản năng cự tuyệt, nhưng Đinh Gia Hòa đã muốn làm cái gì, hắn làm sao cự tuyệt?
Dùng đao mổ heo để đốn củi thì hơi quá, vậy nên Đinh Gia Hòa không dùng tới đao, đi tới cây Bần sau đó nhắm chuẩn một cành, dùng hết sức đạp chân xuống.
Chỗ này một nửa đều là cây Bần, loại cây này cành rất giòn, khô, tiện làm củi đốt. Đinh Gia Hòa thoải mái bẻ cành cây thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-han-tu-xuyen-qua-lam-ac-ba/1256613/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.