"Đinh nữ đại, ngươi…cẩn thận một chút."
Trong mắt Trương Tiểu Ngư hiện lên tia lo lắng, đắc tội trưởng bối trong dòng họ không phải là chuyện nhỏ, e rằng cuộc sống sau này của Đinh nữ đại sẽ rất khó khăn.
Trái tim đang đập thùm thụp của Đinh Gia Hòa cuối cùng cũng giảm tốc.
"Ta sẽ cẩn thận." Đưa mắt nhìn chằm chằm vào soái ca, không hiểu sao nàng lại nhịn không được cảm giác vui mừng đang tràn lan trong lòng, cong khóe môi cười mãi. Không hổ là người Đinh Gia Hòa nàng coi trọng.
"Vậy là tốt rồi." Tuy có chút khó hiểu vì sao Đinh nữ đại lại vui vẻ như vậy, nhưng Trương Tiểu Ngư chỉ gật đầu, ý tứ muốn đi nơi khác.
"Từ từ."
Làm sao có thể để soái ca chịu đói đi làm việc chứ, Đinh Gia Hòa lập tức đứng lên đưa tay kéo Trương Tiểu Ngư lại.
"Cháo nhiều quá ta ăn không hết, ngươi ở lại ăn cùng ta đi."
Cánh tay bị Đinh Gia Hòa giữ chặt, Trương Tiểu Ngư theo bản năng muốn tránh lại không thể thoát được.
"Tiểu Ngư nhi, ngay cả cơ hội báo ân ngươi cũng không cho ta sao?" Giọng Đinh Gia Hòa chan chứa buồn bã. Giờ này không giả bộ đáng thương thì chờ đến khi nào.
"Ngươi đã cho ta trứng gà."
Trương Tiểu Ngư có chút xấu hổ nhìn bàn tay đang bị lôi kéo của mình.
"Mạng của ta chẳng lẽ chỉ đáng hai cái trứng gà?"
Đinh Gia Hòa là ai chứ, sao có thể dễ dàng từ bỏ:
"Ngươi không ngồi xuống ăn, vậy ta liền đi theo ngươi, theo ngươi về thôn, rồi tiếp tục đi theo ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-han-tu-xuyen-qua-lam-ac-ba/1256611/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.