Trong Đinh gia, dù Đinh lão là người rất ác nghiệt ghê gớm, cũng không dám liều mạng với Đinh Gia Hòa đang cầm đao to trên tay. Nhìn dáng vẻ hung thần ác sát của nàng, hai cái chân của Đinh lão nhịn không được run rẩy, mềm nhũn, ngã bệt xuống đất.
Không biết vì sao, lão lại cảm thấy đại nữ nhi thực sự muốn giết mình.
Đồ súc sinh bất hiếu!
"Các ngươi tốt nhất đừng có đến làm phiền ta!" Đinh Gia Hòa quơ quơ đại đao trên tay, hừ lạnh một tiếng, quay người đóng sập cửa. "Rầm!" một tiếng. Để lại tất cả người trong Đinh gia bên ngoài, khiếp sợ nuốt nước bọt nhìn chằm chằm vào nhà kho.
Này…này…người này vẫn là Đinh nữ đại luôn trầm mặc dễ khi dễ đó sao?
Đinh bà là đồ tể, lớn lên phi thường cường tráng, vừa rồi bị hất một bàn thức ăn dính đầy người, bà đã muốn giáo huấn đại nữ nhi mình một phen, nhưng khi nhìn thấy thanh đao và giọng nói lạnh như băng kia, bà lại không dám đi tới nữa.
Hai thê phu Đinh nữ nhị và Đinh Tiểu Tử thì càng không dám động hó hé, đều ngây người mà đứng.
"Đúng là con súc sinh mà..." Đinh lão còn chưa hồi hồn, theo thói quen mở miệng là mắng chửi, mắng chửi xong lại nhịn không được run lên.
"Khụ khụ, được rồi, hôm nay là đêm động phòng hoa chúc của tam nhi, chúng ta vẫn nên đừng làm ồn, miễn làm phu lang nó chê cười."
Đinh bà hắng giọng nói, lại nhìn về phía Đinh nữ nhị:
"Thành Tài, hai thê phu con cũng về phòng đi, động tĩnh lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-han-tu-xuyen-qua-lam-ac-ba/1256601/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.