Chương trước
Chương sau
Nhưng mà chuyện này cũng không có gì tiếp theo nữa, lớp mười hai bài vở nặng, không lâu sau chính là lễ Tuyên thệ trăm ngày.

Cho dù là Mộc Du Hề bình thường quen buông thả cũng kiềm chế lại, mỗi ngày hận không thể vùi đầu vào việc học, số lần gặp Giang Du Bạch cũng giảm đi rất nhiều, thỉnh thoảng chạm mặt cũng chỉ vội vàng chào hỏi mà thôi.

Lúc cách ngày thi tuyển sinh đại học còn mười ngày, Mộc Du Hề đã gặp lại cậu trong nhà để xe. Cô làm bài kiểm tra nhỏ môn toán không tốt, nên giáo viên cố ý giữ cô lại giúp cô bổ túc, đợi đến khi cô về thì trời đã xế chiều, trong sân trường hoàn toàn không còn người nào nữa.



Cô bước ra khỏi tòa nhà dạy học, từ xa đã nhìn thấy Giang Du Bạch đang nửa dựa lên xe đạp của cô.

Cậu mặc áo sơ mi trắng, khí chất sạch sẽ, mặt mũi ưa nhìn. Cậu nhìn thấy cô, thì cười rất tươi vẫy tay chào cô, cô còn chưa kịp hỏi cậu tới đây làm gì, thì cậu đã chạy đến trước mặt cô tủi thân nói: “Đàn chị, xe của em lại bị trộm rồi.”

Mộc Du Hề: “…” Con bê nhỏ này cố ý sao? Tự vạch áo cho người xem lưng!

Thấy Mộc Du Hề không nói lời nào, cậu liền đưa tay cầm lấy cặp sách của cô, chớp đôi mắt to cầu xin nói, “Đàn chị, trời cũng sắp tối rồi, chị đưa em về đi.”

Mộc Du Hề trợn tròn mắt, “Cậu không phải là vì muốn chị đây đưa cậu về nhà, mà một mình chờ chị ở đây tới bây giờ đó chứ?”

Bây giờ lớp mười đã tan học cũng gần hai tiếng đồng hồ rồi, cho dù là bò thì cũng đã bò về đến nhà rồi chứ?

Cậu mỉm cười, không nói gì, Mộc Du Hề lấy chìa khóa trong cặp ra mở khóa xe đạp, mở khóa xong thì tự mình ngồi lên ghế trước của xe đạp.

Mộc Du Hề thấy cậu không nhúc nhích, thì định đạp đi, nhưng cậu lại mở miệng, “Lần này xe của em thật sự là bị trộm, nếu không tin thì chị hỏi bác bảo vệ đi. Cho nên, trước khi em mua xe đạp mới em sẽ mượn xe của đàn chị. Coi như để đền bù, trong mấy ngày cuối cùng này, em sẽ phụ trách đưa đón chị về nhà.”

Mộc Du Hề suy nghĩ một hồi, cảm thấy mình cũng không thua thiệt gì, còn kiếm được một tài xế miễn phí, nên đã đồng ý.

Không thể không nói, tài xế miễn phí Giang Du Bạch rất có trách nhiệm, mỗi sáng đến trước cửa nhà cô đúng giờ.

Lớp mười tan học sớm hơn lớp mười hai nửa tiếng, nhưng cậu đều sẽ đợi đến khi cô tan học. Sau khi đưa cô về nhà, thì lại đạp xe của cô về nhà.

Ngày nào cũng có một cậu con trai đẹp trai đưa đón con gái mình về nhà đi học, bố mẹ cô đều nhìn thấy, nhưng cũng không nói gì, dù sao kiếm người yêu thì cũng nên bắt đầu từ tấm bé.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.