Không dám phát sinh ra tiếng động, ta nhẹ nhàng đemhàng hóa qua hướng khác, may là ánh mắt của ta quen nếp mai phục ngày đêm, nêntrời tối cũng không chịu ảnh hưởng gì. 
Cẩn thận đẩy ra hai bên những cành cây nhỏ trong rừng,dưới ánh trăng mờ nhạt hiện ra bóng người cao lớn đen thui… ừ… Quả nhiên là hắnđang giải quyết vấn đề dân sinh nghiêm trọng nhất. 
Dựa vào thủ đoạn thân thể linh hoạt tiện lợi, chậm rãilục lại quá khứ, ngón tay nhẹ nhàng bắn ra khoảng không điểm huyệt. Bóng dángcao to nọ vì vậy vẫn duy trì động tác xách quần kia, đực mặt ra. 
A ha ha… Ta cố hết sức cười thật nhã nhặn, trước điqua kiểm tra hàng hóa, tấm tắc, vóc người này, thắt lưng này, tên này cũng thậtchuẩn nha.. (che miệng). 
Lần này thông suốt, vất vả đem người đến đặt dưới tàngcây, hắn trừng mắt nhìn ta, ban đầu ánh mắt tàn bạo, khi tay của ta cởi đailưng của hắn ra thì biến thành kinh ngạc, sau đó khi ta hôn lên miệng hắn thìlại biến thành xấu hổ và giận dữ, sau cùng thời điểm ta cởi quần hắn ra độtnhiên nhớ ra một vấn đề vô cùng nghiêm trọng —– hàng hóa của ta đâu rồi ? 
Nhanh chóng xoay người, dạo qua một vòng trong rừngcây nhỏ, khốn! Ta đem hàng hóa bỏ ở cái cây nào rồi ???? 
Gần như một canh giờ, ta rốt cục cũng tìm thấy hắn,mất rồi tìm lại được, cảm tình của ta nảy lên, đã ôm hắn khóc vài tiếng, saunghĩ lại, trước tiên hưởng dụng mỹ thực quan trọng hơn, thời gian không cònnhiều. Vì vậy quay người lại, trơ ra, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hai-hoa-tac-ngoai-truyen/178042/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.